Kỳ thi cuối kỳ kết thúc, Lâm Tiếu gọi một cuộc điện thoại về quê. Bên ủy ban thôn nghe máy, gọi bà ra nghe.
Bà đã lớn tuổi, tai có hơi lãng, Lâm Tiếu nói ba câu thì hai câu bà nghe không rõ. Dù sao cũng sắp về nhà rồi, Lâm Tiếu không nói nhiều, chỉ báo số hiệu chuyến bay của mình.
Bà vui mừng đáp "ừ ừ" ở đầu dây bên kia, bên cạnh còn vọng lại tiếng của chú đại thúc ủy ban thôn: "Tiếu Tiếu được nghỉ rồi hả?"
Một ngày trước khi nghỉ, Lâm Tiếu kiểm kê lại số tiền mình có, định ra trung tâm thương mại mua chút đồ. Mao Văn Duệ dạo gần đây cứ hay tìm cô, mấy ngày cuối cùng ở thành phố B này, đương nhiên lại muốn dính lấy nhau.
Lâm Tiếu không những không có tự do tài chính, đến cả thoải mái tài chính cũng không đạt được. Mua đồ cô phải đi nát cả chân mới so được giá ở ba cửa hàng, tìm được món nào vừa rẻ vừa tốt. Mao Văn Duệ thì chỉ nhằm mấy cửa hàng sang trọng mà vào, thậm chí anh còn có mấy nhãn hiệu quen thuộc, đi dạo phố cũng chỉ quanh quẩn ở khu hàng hiệu.
Hai người hoàn toàn khác biệt như vậy, nhưng vì thói quen từ nhỏ mà không hề có xung đột nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT