Mang đôi găng tay không vừa vặn, vung tay có vẻ ngốc nghếch một cách khó hiểu, Lâm Tiếu nén cười, cũng vẫy tay đáp lại rồi xoay người rời đi.
Mao Văn Duệ dõi theo bóng lưng cô, đến khi khuất hẳn sau khúc quanh ở cổng lớn mới cúi đầu nhìn bó hoa trong giỏ xe. Anh vội vã leo lên xe đạp, đạp đi.
Trên đường về, điện thoại reo inh ỏi, tin nhắn đến liên tục từ đám bạn đang thúc giục. Anh dừng xe chờ đèn đỏ, liếc qua màn hình, thấy ai nấy đều @ anh trong nhóm, kêu gào mãi không thấy tăm hơi, hứa hẹn lì xì nhân đôi, phạt rượu gấp bội. Chưa hết, đám người này còn thi nhau suy đoán anh đi đâu, dựng lên cả một vở kịch.
Anh cạn lời, gửi một tin nhắn thoại: "Bình thường có thấy ai quan tâm tôi thế đâu, hóa ra không có tôi thì các người ăn chơi không được chắc? Chờ đấy, tôi đến ngay đây."
Để nhanh chóng đến nơi, anh không về nhà thay quần áo mà phóng xe thẳng đến quán bar. Bó hoa hồng bị anh tiện tay cắm vào một bồn hoa, trông như thể hoa vốn mọc ở đó...
Đêm Giáng Sinh, quán bar náo nhiệt khỏi bàn, Mao Văn Duệ len lỏi qua dòng người vào phòng riêng, cuối cùng cũng yên tĩnh được đôi chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play