Giang Tri Bạch buột miệng: "Chú Kiếm sơn trang."
Lục Vô Y tròn mắt.
Chú Kiếm sơn trang cũng nằm bên Tây Hồ. Trước khi Lục Kiều sơn trang nổi danh khắp giang hồ, cái tên được biết đến nhiều nhất ở Tây Hồ chính là Chú Kiếm sơn trang. Nơi này nổi tiếng với nghề đúc kiếm, vì vậy mà kết giao rộng rãi với mọi người từ khắp nơi, những người dùng kiếm đều không dám đắc tội họ. Nhưng mười năm trở lại đây, danh tiếng của Chú Kiếm sơn trang dần suy giảm. Một phần là do người kế thừa sơn trang chỉ biết giữ gìn những gì đã có, không đủ tài năng phát triển; phần khác là do Lục Kiều sơn trang trỗi dậy, Lục Hiền Chương dùng nhân cách cao đẹp thu phục lòng người, bạn bè trải khắp thiên hạ. Về sau, những người mới biết đến Tây Hồ chỉ biết Lục Kiều sơn trang, chẳng ai hay Chú Kiếm sơn trang là gì.
Nhưng vốn là láng giềng, theo trí nhớ của nguyên chủ, trang chủ Chú Kiếm sơn trang có mối quan hệ khá tốt với Lục Hiền Chương. Họ thường hẹn nhau ngắm trăng sáu trên Tây Hồ, tuyết phủ Đoạn Kiều, còn cùng nhau câu cá, luận bàn kiếm pháp...
Giang Tri Bạch dường như muốn dùng thông tin này để chuộc lỗi, kể tường tận chuyện của Chung Chấn Uy: "Hắn là đệ tử ngoại môn của Chú Kiếm sơn trang, vợ hắn cũng không phải nhân vật có tên tuổi gì của phái Nga Mi, chỉ là một cô nhi được Nga Mi nhận nuôi, nhưng dù sao cũng 'xuất thân danh môn' đối với những kẻ nhỏ bé như bọn họ. Phương nương chẳng phải đã nói, khi Chung Chấn Uy lừa gạt nàng, hắn hứa nếu thành công thì hắn sẽ có tiếng nói hơn sao? Ta đoán không phải tiếng nói trong môn phái, mà là trong gia đình hắn. Ví dụ như, có thể trở thành đệ tử chính thức của sơn trang, vậy là địa vị một bước lên trời, được người người kính trọng."
Lục Vô Y trầm tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT