Định từ chối lời mời, cô bé bên cạnh bỗng lên tiếng. Giọng em vốn đã non nớt, nay lại cố tình dùng ngữ điệu nũng nịu, ngọt ngào như mứt trái cây:
"Chị ơi, em cũng không ăn hết được, chị giúp em ăn có được không?"
Tiếng "chị ơi" này nghe thật mềm lòng.
Không chỉ tôi, ngay cả Phó Văn đang mời tôi cũng cảm thấy xao xuyến.
Tôi nhìn xuống, thấy hàng mi dài của cô bé rung rung như cánh quạt, đôi môi anh đào khẽ mím lại, trông như một chú thỏ con thuần khiết vô hại đang cầu xin.
Tôi hoàn toàn mềm lòng, giọng điệu ôn nhu hơn hẳn: "Em không ăn hết món gì? Chị giúp em."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT