Tiêu Vọng kéo mũ trùm lại lên đầu tôi: "Anh nghĩ em thông minh như vậy, sẽ hiểu ý anh chứ."
Hừ hừ, lúc nào cũng khen tôi thông minh vào mấy thời điểm này.
Cuối cùng thì Tiêu Vọng vẫn là được hưởng lợi tức của mình.
Tôi thở hổn hển giãy giụa, Tiêu Vọng canh chừng kỹ càng, không để tôi chạy đi đâu. Thậm chí tôi còn cảm nhận được nơi nào đó của anh cũng đang rục rịch theo.
Tôi hỏi anh: "Tiêu Vọng, anh biết làm nũng không?"
"Làm nũng?" Tiêu Vọng bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play