Vân Yến vẫn như tối qua, cứ đến giờ lại rời khỏi nhà.
Hắn vừa khuất bóng, Ngu Khiên lập tức lén lút bám theo. Ngu Khiên đã sớm nhận ra Vân Yến có gì đó bất thường. Cứ tối đến, hắn lại lén la lén lút ra ngoài, chẳng biết có phải lại đi trộm quả tử hay không.
Trong lòng Ngu Khiên vẫn đinh ninh quả linh sơ kia là Vân Yến trộm được. Bằng không, hắn lén lút làm gì? Ngu Khiên thường ngày ít việc, lúc lên núi đã mang theo không ít đồ tốt. Với số đồ này, hắn hoàn toàn có thể mua chuộc vài đệ tử, để có thêm thời gian nghe các vị lão sư giảng bài.
Tu vi Ngu Khiên giờ đã trên Vân Yến một bậc. Dù có bám theo, Vân Yến cũng khó lòng phát hiện.
Một đường theo sát, đến khi Vân Yến dừng chân dưới một gốc cây lớn, Ngu Khiên vội trốn vào bóng râm, lặng lẽ quan sát.
Ai ngờ, chờ mãi chẳng thấy gì. Ngu Khiên trốn trong góc, gà gật liên hồi, suýt chút nữa ngủ quên. Nhìn lại thiếu niên dưới gốc cây, vẫn bộ áo vải thô quen thuộc. Nếu không có khuôn mặt sạch sẽ, trông chẳng khác nào tiểu tử nhà quê. Biểu tình hắn lúc này cũng không còn vẻ bình tĩnh ban đầu, trên gương mặt trắng nõn thấp thoáng vẻ lo lắng, bồn chồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT