Tôi hôn Nguyên Hiệt, một nụ hôn ổn định.
Dựa vào lồng ngực hắn, tôi khẽ thở: "Nguyên Hiệt, em thích anh, nhưng em không muốn những người xa lạ kia biết mối quan hệ của chúng ta. Trong thời buổi này, em chỉ tin anh thôi. Đến căn cứ rồi, chúng ta sẽ không hòa lẫn với họ nữa, nên không cần thiết phải nói ra."
Sức phán đoán của Nguyên Hiệt đã biến mất gần hết khi tôi nhào vào lòng hắn.
Giờ tôi nói gì hắn cũng nghe theo, chỉ cảm thấy tôi nói rất đúng, hắn cuống quýt gật đầu, lòng tràn đầy hân hoan: "Ôn Y, anh... anh muốn em."
Tôi nhíu mày. Nguyên Hiệt không thấy biểu cảm của tôi, cũng không biết giờ phút này tôi đang thiếu kiên nhẫn.
Cái tên Nguyên Hiệt này thật được voi đòi tiên. Với cái bộ dạng của hắn, tôi chịu hôn hắn đã là ban ơn lắm rồi. Đó là nụ hôn đầu của tôi đấy! Tưởng như vậy là đủ để hắn đội ơn mang nghĩa, ai ngờ hắn còn nghĩ đến chuyện khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play