Hắn nặng nề đấm mạnh vào vách tường, rồi nói: "Tôi biết, Hứa Tinh Triệt ra nông nỗi này là vì chúng ta. Chúng ta nên áy náy, nhưng không thể vì thế mà cả đám cùng bị lây nhiễm. Chúng ta hoàn toàn có thể giết cậu ấy để tránh bị thương tổn, nhưng chúng ta đã không làm vậy, mà chọn cách rời đi. Như vậy đã là lựa chọn tốt nhất rồi."
Nguyên Hiệt nói không phải không có lý, chỉ là bọn họ không muốn mang gánh nặng tội lỗi quá lớn.
Nguyên Hiệt nhắm mắt, khó khăn quyết định: "Mọi người không muốn làm kẻ tội đồ, để tôi làm. Vì tất cả, tôi nguyện ý mang tội này. Sáng mai trời vừa sáng chúng ta sẽ đi. Hứa Tinh Triệt mà biết chúng ta đi, chắc chắn sẽ khổ sở, chi bằng cứ lẳng lặng mà đi thôi."
Thật ra trong lòng hắn vẫn còn sợ Hứa Tinh Triệt. Lỡ như bọn họ định đi mà Hứa Tinh Triệt biết, nghĩ rằng đằng nào mình cũng bị lây nhiễm, sống không được bao lâu, rồi giết cả bọn thì sao?
Không phải hắn đem bụng ta suy bụng người, thời buổi này phải luôn đề phòng.
Chỉ có thể xin lỗi Hứa Tinh Triệt vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT