Mấy người vừa ăn vừa trò chuyện, bàn tán đủ thứ trên trời dưới đất, rồi dần dần nhắc đến gia đình. Ôn Y khẽ thở dài mở lời: "Không biết ba mẹ em giờ ra sao rồi. Em lo cho họ quá, thật sự rất muốn về nhà thăm họ."
Giọng cô mang theo chút mất mát. Nếu người khác nói vậy, có lẽ sẽ bị cho là cố tình, dụng ý muốn mọi người cùng về nhà. Nhưng từ miệng Ôn Y thốt ra, lại chẳng ai cảm thấy như vậy.
Ngược lại, Nguyên Hiệt còn thấy thương cảm cho cô.
Rõ ràng rất nhớ nhà, nhưng Ôn Y vẫn cố nén, không hề đòi hỏi ai cùng đi.
Nguyên Hiệt cũng tự nhiên nhớ đến cha mẹ mình: "Anh cũng lo cho ba mẹ anh nữa. Mất sóng, không liên lạc được. Chết tiệt thật, không biết cái cảnh này còn kéo dài bao lâu."
Càng trong lúc khó khăn, người ta càng nhớ đến gia đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT