Trước kia, Khương Quyển có lẽ còn ngây ngốc, nhưng giờ đây, cô bé Khương Quyển tự nhiên sẽ biết khẩn trương.
Cảm nhận được sự khẩn trương của cô, Hứa Tây Diên buông tay, lẳng lặng đứng trước mặt cô, khẽ thở dài. Sau đó, anh cười nhẹ, hỏi: "Có phải em... đã nhớ lại chuyện trước kia rồi không?"
Anh đã suy nghĩ rất nhiều khả năng, nhưng đây là điều anh ít muốn nghĩ tới nhất.
Gọi anh ích kỷ cũng được, sợ hãi cũng được, nhưng nếu cô không nhớ chuyện cũ, cô chỉ biết dựa vào anh. Còn nếu cô nhớ lại, anh sẽ không còn là tất cả của cô nữa. Hứa Tây Diên chưa bao giờ cảm thấy mình quan trọng đến mức khiến cô vứt bỏ mọi thứ khác.
Khương Quyển ngẩng đầu nhìn Hứa Tây Diên, cổ họng nghẹn ứ như bị bông bịt kín, đầu óc trống rỗng. Theo bản năng, cô lắp bắp: "…A?"
Cô hoàn toàn không biết, biểu cảm và phản ứng này của mình đã gián tiếp thừa nhận lời Hứa Tây Diên nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT