Tôi dè dặt thử dò xét: "Hay là em lại ra ngoài một lát nhé? Nhỡ đâu anh vẫn còn giận thì sao?"
Hứa Tây Diên chớp mắt, hàng mi dài cong vút như cánh bướm khẽ rung. Chiếc mũi cao thẳng đẹp đẽ, đôi môi mỏng khẽ mím, anh cúi xuống, nhìn chằm chằm tôi, hỏi: "Em giải thích rõ ràng tình huống này xem."
Khi "tỉnh lại" ngoài cửa, tôi đã cẩn thận hồi tưởng. Không hiểu vì sao, tôi phát hiện ra một điều, hễ tôi cố ý nghĩ về chuyện gì đó, một vài đoạn ký ức lại hiện ra. Nhưng nếu tôi không có ý định nghĩ về nó, thì chẳng thể nhớ gì cả.
Như vừa nãy, tôi đã nghĩ ra lý do vì sao mình lại biến thành trẻ con. Tôi nghiêm túc giải thích: "Trước kia em làm việc gì đó, tiêu hao rất nhiều năng lượng, nên mới thành ra thế này. Nhân ngư thu nhỏ lại dễ hồi phục hơn, nhưng thật ra, biến về nguyên hình thì tốt hơn."
Ý ám chỉ đã quá rõ ràng rồi, thấy Hứa Tây Diên không hề lay chuyển, tôi ho khẽ hai tiếng, tiếp tục nói: "Đương nhiên, biến thành hình người, lại là hình hài trẻ con, cũng rất dễ hồi phục."
Tôi chỉ muốn biến thành hình dạng nhân ngư để ngâm mình trong nước thôi mà! Sao cứ phải làm khó dễ tôi thế!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT