Lời lẽ đó chẳng khác nào dao cứa vào tim gan.
Khương Phàn và Khương Chương là cục vàng của Trương Oanh, nghe Khương Quyển nói về hai đứa con mình như vậy, Trương Oanh nghẹn ứ, thở không ra hơi. Vì trình độ học vấn thấp, bà ta chỉ quen chửi đổng, nhất thời cứng họng, không thốt nên lời.
Khương Quyển thấy bà ta định mở miệng, đoán chừng sắp chửi rủa, liền không cho bà ta cơ hội thở dốc, nói ngay: "Con thấy thím đừng nên hỏi con vay tiền thì hơn. Con sợ đến lúc đó thím không trả nổi, vậy thím khó xử lắm. Thiếu tiền con cháu không dễ chịu đâu. Để khỏi làm khó thím, Quyển Quyển xin phép không cho vay."
"Con nhỏ thối tha kia!"
Khương Quyển cười tươi rói rút lui: "Vậy con đi trước nha, thím về sớm đi, kẻo lỡ bữa cơm."
Trương Oanh vẫn cố cất cao giọng ở phía sau: "Mày y chang con mẹ mày! Chắc chắn là mẹ mày dạy mày, hai mẹ con chẳng tốt đẹp gì!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT