Vẻ mặt Từ Điềm Điềm vốn còn khách khí, nhưng khi nghe giọng điệu và nội dung Khương nãi nãi nói, sắc mặt cô khẽ biến đổi.
"Tháng này đã qua hơn nửa rồi, nhà con mới vừa phân gia, thật sự là chưa có gì ăn cả. Tháng sau nhất định con sẽ đưa cho nãi."
Khương nãi nãi chỉ vào con cá treo trên xà nhà, nói: "Kia chẳng phải là thịt sao? Tuy thịt cá có kém một chút, nhưng ta cũng không phải người xét nét. Con đưa con cá đó cho ta là được."
Thật ra Từ Điềm Điềm không muốn tranh cãi với Khương nãi nãi. Cô không phải người thích gây sự. Nếu con cá này là Khương Hải bắt được, hoặc của ai khác, có lẽ cô đã đưa rồi. Nhưng nhà cô còn phải chắt bóp ăn rau dại, cũng không phải không thể. Chỉ là con cá này là do con gái cô bắt, một đứa bé nhỏ như vậy đã biết bắt cá cho cha mẹ, đó là cả một tấm lòng. Từ Điềm Điềm tuyệt đối không nỡ làm tổn thương ý tốt đó.
Cho nên con cá này không thể cho được.
Từ Điềm Điềm bất đắc dĩ nói: "Nếu nãi nhất định cần trong tháng này, thì để con nói với A Hải khi chàng ấy về, con sẽ cố gắng tìm cách. Nhưng con cá này là Quyển Quyển bắt được, con không thể cho nãi được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT