Hắn từng nghĩ rằng chẳng ai còn nhớ đến mình.
Hắn... vốn dĩ không có người thân.
Tôi gật đầu: "Nhớ chứ, tên thì nhớ, mặt mũi thì không rõ lắm. Đến lúc nhìn thấy cậu, tôi hoàn toàn không liên hệ được. Dù sao hai người khác giới tính, tôi chẳng nghĩ theo hướng đó. Ai ngờ cậu chính là Khương Trầm Mộ."
Tôi nói chuyện thản nhiên, không hề có vẻ gì là giận dữ.
Thái độ ấy lại khiến Khương Trầm Mộ thấy hổ thẹn.
Cậu ấy dời mắt, không dám nhìn vào ánh mắt tôi, khẽ hỏi: "Cậu... không hận tôi sao? Bố mẹ tôi, bố mẹ cậu... Có lẽ thật sự như họ nói, tôi là sao chổi. Tôi biết thế, nhưng vẫn cứ muốn đến gần cậu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT