Cũng may tôi đã cúi đầu, chắc hẳn đối phương không thấy khóe miệng tôi suýt nữa cong lên chứ?
Người khác không biết bức tranh bị mất đi đâu, nhưng Thi Tử Diệp chẳng lẽ lại không biết sao?
Anh ta giả vờ an ủi tôi: "Đừng lo lắng, có lẽ đến lúc đó sẽ tìm thấy thôi."
Hành động chia hoa cho mọi người của Khương Quyển bỗng nhiên không còn đáng ghét như vậy nữa.
Khương Quyển lắc đầu, nói: "Tôi không nóng vội, đến lúc đó lại vẽ một bức giống vậy là được."
Nói thì nhẹ nhàng, nhưng chắc là vẽ không dễ đâu, tâm trạng chắc cũng đóng băng rồi, chỉ có thể nghĩ ra chủ đề khác thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play