Sau khi rời giường, tôi mò mẫm vào bếp, định bụng kiếm chút gì đó bỏ bụng.
Đang làm dở thì chạm mặt Khương Nặc, cậu ta đói meo đói mẩy mò vào tìm đồ ăn.
Khương Nặc nhìn tôi, lại nhìn thứ trong nồi, im lặng.
Cậu ta vốn quen được nuông chiều, người nhà luôn đáp ứng mọi yêu cầu. Bụng đói cồn cào cả ngày, giờ ngửi thấy mùi đồ ăn tôi làm, bụng lại càng réo ầm ĩ.
Khương Nặc ngồi xuống ghế, lên tiếng: "Sợ tôi đói thì cứ nói thẳng, ban ngày cãi nhau chưa đủ hay sao?"
Tôi vừa rán xong mẻ thịt viên nhỏ, nghe cậu ta nói vậy thì cắn một miếng, quay đầu lại, ngữ khí nghi hoặc: "Hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT