Nguyễn Thịnh Chu vòng tay ôm lấy eo tôi, kéo tôi ngồi xuống cạnh bên.
"Đã bảo em ngoan ngoãn xuống nhà thì hơn, em cứ nhất định không nghe, thật là hết cách với em." Giọng anh mang theo chút cưng chiều.
Đến lúc này, tôi mới biết mình thật sự đã tự chui đầu vào rọ.
Nãy giờ tôi còn cảm thấy áy náy, giờ thì hay rồi, khỏi cần rối rắm, cũng chẳng cần áy náy gì nữa.
Tôi lờ đờ đứng dậy, đi đến chỗ Nguyễn Lan Lan, xoa xoa đầu cô bé rồi nói: "Lan Lan, chị đây là đang gọi ca ca con dậy đó mà."
Nụ cười gượng gạo đến khó coi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play