Nếu anh không đi, vậy mình đi cho xong.
Tôi ngáp một cái, vờ vịt bộ dạng buồn ngủ, nói với Nguyễn Thịnh Chu: "Em mệt rồi, em đi ngủ trước đây. Anh cũng ngủ sớm đi."
Nói rồi, tôi bước lên cầu thang. Ánh mắt Nguyễn Thịnh Chu rời khỏi cổ tôi, ngay khi tôi định đặt chân lên bậc thang thì anh kéo tôi lại.
"Chưa buồn ngủ, em đi lấy giúp anh cái hộp màu trắng trong tủ kia đi."
Không buồn ngủ thì tự đi mà lấy chứ.
Có việc để làm chẳng phải tốt hơn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play