Tôi đứng nép sau cánh cửa, ngắm nhìn Kiều Thự. Nếu còn đi học, hẳn giờ này anh đã là học sinh cấp hai rồi. Thời gian qua nhanh thật, mới đây thôi mà Kiều Thự đã cao lớn phổng phao, bỏ xa tôi một đoạn. Đường nét trên khuôn mặt anh cũng sắc sảo, góc cạnh hơn xưa, nhưng càng nhìn càng thấy đẹp trai.
Đôi mắt đen láy, tĩnh lặng như mặt hồ thu, hàng mi cong vút như cánh bướm đậu hờ. Chỉ cần anh khẽ chớp mắt thôi, cũng đủ để thấy hàng mi ấy rợp bóng.
Ánh mắt tôi vô tình chạm phải Thường Hạo, cậu ta cũng vừa vặn nhìn thấy tôi.
Chắc mẩm tôi không học cùng trường, Thường Hạo thúc giục: “Khương Quyển, đừng mất thời gian nữa, chúng ta tập tiếp đi!”
Tôi chẳng thiết tha gì việc tập tành. Vội cầu cứu Kiều Thự bằng ánh mắt, rồi đánh bạo nói: “Kiều Thự ca ca, em muốn qua lấy lại cuốn sách lần trước mượn anh.”
Thật ra chẳng có cuốn sách nào tôi mượn anh cả. Sách của Kiều Thự nhiều vô kể, tôi đọc còn chẳng hết, nói gì đến việc mượn anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT