Sau một hồi im lặng, 99 tiếp tục: "Xin chủ nhân bắt đầu tiếp thu ký ức."
Đây không phải là chuyện có thể từ chối. Ngay giây tiếp theo, Khương Quyển cảm thấy trong đầu mình tràn ngập vô số thông tin khác.
Không biết có phải do bên sản xuất lười biếng hay không mà chủ nhân thân thể này cũng tên là Khương Quyển.
Cha mẹ nguyên chủ là do hôn nhân thương mại, giữa hai người không có nhiều tình cảm. Sau khi sinh ra nguyên chủ, họ lấy lý do bất hòa để ly hôn, nhưng mối quan hệ giữa hai tập đoàn vẫn khá hòa thuận.
Cuộc sống của nguyên chủ không bị ảnh hưởng nhiều bởi việc ly hôn của cha mẹ.
Cha mẹ cô vẫn rất yêu thương cô. Phần lớn thời gian cô sống cùng mẹ, thỉnh thoảng mẹ sẽ đưa cô đi gặp bố. Cả gia đình vẫn có thể hòa thuận ngồi ăn một bữa cơm.
Nguyên chủ lớn lên trong sự bao bọc của gia đình, cuộc sống không có gì đặc biệt.
Bối cảnh của thế giới này đại khái là như vậy.
Sau khi tiếp thu xong ký ức, Khương Quyển gần như chấp nhận sự thật này.
Nếu không hoàn thành trò chơi này, có lẽ cô không thể rời đi.
Khả năng chịu đựng của Khương Quyển khá cao, vẫn có thể chấp nhận được. Cô lịch sự hỏi 99: "Vậy xin hỏi, Kỳ Tích điện hạ đóng vai nhân vật gì?"
99: "Điều này không thuộc phạm vi hiểu biết của quản gia thông minh, chủ nhân cần tự mình khám phá nha~"
"Ra là vậy." Đôi lông mày đen láy của Khương Quyển hơi rũ xuống, tiếp tục nói, "Đóng tất cả quyền hạn của quản gia thông minh."
Đây là một mệnh lệnh tuyệt đối.
Sau khi quyền hạn bị đóng, 99 chỉ có thể biến thành trạng thái ảo, không thể làm gì cả.
Làn đạn đang cười nhạo bị Khương Quyển chặn lại: "Hahaha, Quyển Quyển lễ phép cũng có sức sát thương lớn đấy."
Trong nửa giờ tiếp theo, 99 thể hiện vô cùng tốt, có thể gọi là ân cần chu đáo. Chỉ cần Khương Quyển muốn hiểu rõ thông tin gì về trò chơi, 99 sẽ lập tức truyền tải chi tiết đến đầu cô.
Ban đầu Khương Quyển lo lắng không biết có bị những người khác ở đây phát hiện ra sự khác thường hay không, sau mới biết, đây chỉ là một thế giới nhỏ, dù tính cách của cô khác với nguyên chủ cũng không bị phát hiện, vì nó là ảo.
...
Buổi chiều, Khương Quyển gặp mẹ của nguyên chủ.
Mẹ nguyên chủ năm nay vừa tròn 40, nhờ bảo dưỡng tốt mà trông bà như chưa đến 30.
Hai tiếng sau, Khương Quyển đã đứng trước cửa một căn biệt thự khác.
Cô đến đây chưa được một ngày, mới gặp mẹ của thân thể này, đã bị mẹ gửi gắm cho bạn của mình.
Má Khương Quyển hơi phúng phính, tự giận dỗi với chính mình. Không lâu sau, cửa mở, là người giúp việc ra mở cửa. Cô ấy vừa định lên tiếng thì nghe thấy tiếng bước chân vội vã từ phía sau.
"Quyển Quyển đến rồi à, dì Hà đợi cháu lâu lắm đó, mau vào đi, để dì Hà xem cháu kỹ hơn nào."
Người phụ nữ ăn mặc tao nhã, giọng nói tuy hơi nhanh nhưng lại khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Hà Lâm và mẹ nguyên chủ có mối quan hệ khá tốt, nguyên chủ cũng đã gặp Hà Lâm vài lần, thường là khi đi ăn ở ngoài.
Nguyên chủ hiếm khi ra ngoài, lần gần nhất cô gặp Hà Lâm là chuyện của hai năm trước.
Ánh mắt thiếu nữ trong trẻo, khuôn mặt còn phúng phính nét trẻ con, trắng nõn như bánh bao, khiến người ta muốn đưa tay véo hai cái.
Thời trẻ Hà Lâm không cảm thấy con gái có gì hay, đến khi lớn tuổi lại luôn muốn có một cô con gái, nhưng tuổi cao, cũng không kéo nổi cái mặt mo này xuống. Giờ nhìn thấy Khương Quyển, thích còn không kịp.
Năm phút sau, Khương Quyển ngơ ngác ngồi trên sofa, tay ôm cốc nước ép, trước mặt bày một đĩa trái cây. Đĩa trái cây tinh xảo, trái cây được xếp ngay ngắn.