Tôi nhíu mày, tể tướng, tức là cha của Hoàng hậu.
Hồi trước, việc đưa Hoàng hậu vào cung chẳng qua là để củng cố thế lực cho gia tộc họ. Ai ngờ Hoàng hậu lại không được sủng ái, uổng công mang danh vị cao quý, hưởng quyền lợi Hoàng hậu, vĩnh viễn không thể so bì với ân sủng của đế vương.
Nàng ta có thể xử lý mọi chuyện trong hậu cung, duy chỉ có Thẩm Sở là bó tay. Dù Thẩm Sở có là Quý phi, vị trí không vượt qua Hoàng hậu, nhưng phía sau nàng ta lại có hoàng đế chống lưng, Hoàng hậu muốn động đến Thẩm Sở cũng không được.
Khó khăn lắm Thẩm Sở mới chết, con trai nàng ta bị phế truất, bọn họ dốc sức đưa Sở Liệt lên vị Thái tử, chỉ còn một bước nữa là thành công, ai ngờ lại xảy ra sai sót. Thử hỏi ai mà không tức cho được?
Từ khi bị cấm túc, tính tình Sở Liệt ngày càng tệ. Mấy ả cơ thiếp ban đầu còn tranh nhau hầu hạ, đến khi thấy một người đầy mặt máu me bị khiêng ra, sợ đến xanh mặt, ai nấy đều quý cái mạng nhỏ, tự nhiên không dám mon men lại gần.
Sở Liệt luôn cảm thấy trong Đông cung của mình có gian tế. Nếu không, tin tức đã bị phong tỏa nghiêm ngặt, sao có thể lan truyền nhanh như vậy? Nhưng hắn ta lại không tài nào tìm ra được kẻ đó là ai, nhìn ai cũng thấy khả nghi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT