Tôi chậm rãi mặc y phục, vì trời lạnh nên khoác thêm áo choàng lông thỏ.
Sửa soạn xong, tôi đẩy cửa bước ra ngoài.
Vừa thấy sắc trắng của tuyết, Khương Quyển đã lao ra. Thì ra cậu ấy vội vã gọi tôi dậy là vì cái này.
Tôi đứng ở cửa, nhìn tiểu miêu chạy trên nền tuyết, để lại những dấu chân nhỏ xinh. 99 có vẻ không thích tuyết lắm, nhất là khi tuyết tan ra thành nước. Nó vừa ghét bỏ bước đi, vừa liếc nhìn Khương Quyển, sợ em ấy trượt ngã.
Tôi không phải lần đầu thấy tuyết, nhưng chưa từng chơi đùa. Từ khi có ký ức, phụ hoàng đã nói tương lai tôi sẽ trở thành Thái tử, phải đoan trang, chăm chỉ học hành. Tôi biết phụ hoàng kỳ vọng vào tôi rất nhiều.
Vậy nên tôi chưa bao giờ làm người thất vọng. Mọi thứ đều phải từng bước, từng bước. Phụ hoàng và mẫu phi mong muốn tôi ưu tú, và tôi đã cố gắng để được như vậy. Với tôi, tuyết chỉ để ngắm nhìn, mà thời gian ngắm cũng chẳng được bao lâu, tôi phải dành thời gian cho những việc khác. Chơi tuyết là điều ấu trĩ và xa xỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play