Gương mặt Sở Linh vẫn đẹp đến nao lòng, hàng mi cong vút, dài mảnh tựa cánh bướm. Chỉ là ánh mắt sắc bén, đối diện với hắn, người ta liền quên mất hắn giờ đây chỉ là phế Thái tử, mà ngỡ như đang đứng trước vị Thái tử điện hạ tôn quý. Cô cung nữ run rẩy cả người, há miệng, lắp bắp:
"Bẩm điện hạ, ban đầu là nô tỳ đưa cơm... Hôm nay không thấy người, ma ma... ma ma liền phân phó nô tỳ đến thay..."
Nàng chẳng hiểu ra sao, chỉ là đưa cơm thôi mà? Còn phải so đo ai đưa nữa sao?
Nghe những lời này, thân thể Sở Linh thoáng cứng đờ. Khương Quyển đang ngồi trên đùi hắn cảm nhận được, liền ngẩng đầu nhìn. Chỉ thấy môi hắn mím chặt, hàng mi rũ xuống, không biết đang suy nghĩ điều gì. Trên mặt không lộ cảm xúc gì đặc biệt, nhưng Khương Quyển cảm thấy bàn tay buông thõng bên người hắn đang run rẩy.
Thanh âm hắn bình thản, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra: "Đi xuống đi."
Khi đến, cung nữ còn muốn nói vài câu với vị điện hạ cao quý này, nhưng giờ nghe Sở Linh bảo đi, nàng ta chẳng hề do dự, ngay cả hộp cơm cũng chưa kịp lấy, đã vội vã rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT