"Bởi vì điện hạ là chủ tử, nô tỳ là tỳ nữ mà, tự nhiên phải đối điện hạ tốt rồi." Khương Quyển thản nhiên đáp, trong lòng còn có những nguyên nhân khác chẳng nói.
Sở Linh nhìn gương mặt rạng rỡ của tiểu cung nữ, nụ cười tươi tắn hơn cả ánh mặt trời. Hắn thu lại ánh mắt, hàng mi rũ xuống, trên mặt không chút biểu cảm, giọng trầm thấp: "Vậy à..."
Thì ra là lý do này sao? Nói cách khác, vì nàng có nhiệm vụ đưa cơm cho hắn, nên mới đối tốt với hắn như vậy. Nếu đổi thành người khác, nàng cũng sẽ đối xử như thế. Chẳng có gì khác biệt, không phải vì người này là Sở Linh mà khác.
"Ngồi đi, đứng mệt lắm."
Sở Linh vừa nói ngồi, Khương Quyển liền ngoan ngoãn ngồi xuống. Nàng chống cằm nhìn Sở Linh ăn cơm, một lát sau mắt lim dim, rồi hoàn toàn gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Sở Linh đứng dậy, tự mình thu dọn mâm và hộp đựng thức ăn, đặt sang một bên. Hắn ngồi đối diện Khương Quyển, không nhìn nàng, chỉ ngước mắt nhìn vầng thái dương trên bầu trời. Ánh nắng chói chang khiến người ta có chút buồn bã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT