Trên người Sở Linh chỉ mặc độc một chiếc áo lót đã ngả màu vàng nhạt. Không có lớp áo khoác rộng rãi che chắn, thân hình hắn càng thêm gầy gò. Cổ áo trễ xuống, để lộ nửa vầng xương quai xanh, hõm sâu như thể chứa được cả bầu rượu, mang một vẻ đẹp mong manh.
Hẳn là vừa mới tỉnh giấc, tóc hắn còn chưa kịp búi, rối tung sau lưng, vài sợi nghịch ngợm lòa xòa trước ngực. Khoảnh khắc nhìn thấy tôi, đôi mắt đen láy xinh đẹp của hắn khẽ ngạc nhiên.
Hắn kéo vạt áo lót chỉnh tề, cúi đầu, nhìn xuống hộp đồ ăn trên tay tôi, giọng nói ôn hòa: "Ngươi đến đưa cơm sao?"
Thanh âm dễ nghe, ngữ khí pha lẫn chút không xác định.
Tôi lại bắt đầu mường tượng, hồi Sở Linh còn là Thái tử, chắc hẳn trước hô sau ủng, không biết bao nhiêu cung tì vây quanh hầu hạ.
Vậy mà giờ đây, hắn lại sống trong một căn nhà cũ nát, đến một cung nữ hầu hạ cũng không có, tựa như cả hoàng cung đã quên mất sự tồn tại của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play