Vừa bước ra khỏi cửa, tôi đã chạm mặt Dương Điệp, ả cung nữ đang hăm hở tiến vào lấy đồ.
Dương Điệp chính là con nhỏ đã tố cáo tôi lần trước. Thấy tôi từ trong đi ra, ả ta bưng chậu nước, trợn mắt lườm nguýt: "Khương Quyển, lại lười biếng đấy à? Lần trước ăn hành còn chưa đủ sao?"
Tính tôi vốn hiền lành, ngẫm lại thì thấy cũng đúng. Nguyên chủ trước kia biến thành mèo, có đôi khi chẳng thấy bóng người đâu. Xét trên góc độ người khác, nói tôi lười biếng cũng không sai. Ai mà chẳng muốn san sẻ công việc, chẳng ai rảnh hơi mà ôm hết vào người.
Tôi đáp lời Dương Điệp: "Không có đâu, ta đi quét dọn ngay đây."
Thấy tôi nhanh nhẹn rời đi, Dương Điệp hừ một tiếng, đặt mạnh chậu nước xuống bàn.
Lát sau, khi Dương Điệp đến điện ngoài của Nguyệt phi, liền thấy tôi đang cần mẫn cầm chổi quét lá rụng, trông rất chăm chỉ, không hề có ý định trốn việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play