Lục Bình ôm em bé đi về phía trường học.
Không lâu sau, có lẽ là do không được thoải mái như mẹ ôm, cũng có thể là do mùi trên người Lục Bình quá lạ lẫm, lông mi dài của Trình Trình run rẩy, sau đó hé miệng, tiếng khóc nỉ non lập tức vang lên, khiến cho Lục Bình luống cuống tay chân.
Trong tiếng cười của bạn gái Trương Oánh Oánh, Lục Bình ôm đứa nhỏ trả lại cho mẹ của nó giống như là đang ôm một quả bom.
"Hắc!"
"Tiểu tử này vừa tiến vào lòng mẹ liền không khóc nữa có đúng không?" Lục Bình cười nói.
Từ cửa tàu điện ngầm đến Đại học Công Nghiệp Trung Hải cũng chỉ có mấy trăm mét, năm người băng qua đường, xa xa đã trông thấy cổng chính của sân trường, cũng nhìn thấy một nhóm người đang đứng ở trước cổng.
"A Bình đến rồi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT