"Tào Môn ở trong mắt của Lục tiên sinh chẳng qua chỉ là phù du lướt qua mà thôi. Lục tiên sinh cần Tào Môn chỉ là bởi vì ván cờ ở Trung Hải, Tào Môn tuy nhỏ nhưng mà lại là một quân cờ đặc biệt." Anh tiếp tục nói.
Ông Đức Lâm nghe vậy, cũng không phủ nhận đánh giá này của Tông Trưởng tân nhiệm, chỉ cảm thấy cảm khái vì sự quyết đoán của đối phương.
"Tôi không có vấn đề gì. Chúc cậu may mắn, chúc Tào Môn chúng ta may mắn."
Ông Đức Lâm giơ cao chén trà trước bàn lên, sau đó uống sạch sẽ.
Ông ta không có nói gì nữa, cũng không vùng vẫy, chỉ chờ đợi vận mệnh cuối cùng của mình.
"Lợi Quân." Trong video, giọng nói của Đinh Thanh vang lên.
Trong phòng trà, Ông Đức Lâm vẫn đang uống trà, lão quản gia cung kính đứng ở phía sau. Bên cạnh chính là Tông lão Lữ Khánh Lộc đang co người lại giống như là đà điểu, muốn cố gắng giảm thấp cảm giác tồn tại của mình. Vừa nghe thấy vậy, mí mắt ông ta đột nhiên giật giật, nếp nhăn trên gương mặt già nua cũng run rẩy theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT