Từ lúc Lý Tuyết Giám nhìn về phía hư không, Lục Bình hiểu rõ, đây là cảnh nhân viên phục vụ tiến vào. Anh nhanh chóng hòa mình vào nhân vật. Loại tập trung tinh thần và tâm tình khẩn trương kia khiến cho anh tiến vào trạng thái chỉ trong nháy mắt. Ánh mắt anh cũng liếc sang một bên, sau đó lại nhìn chăm chú vào người đàn ông trước mặt.
"Món ăn ý của nhà hàng này thế nào?" Giáo sư Cố Kiện Ngô vừa ra hiệu vừa ôn hòa nói.
"Không tệ, nếm thử thịt bê đi, là thịt ngon nhất của thành phố này đấy." Lý Tuyết Giám cũng nói.
Đây là lần đầu tiên Lục Bình có cảm nhận trực quan về cái gì gọi là diễn xuất. Anh cẩn thận quan sát giọng điệu và biểu cảm thoải mái của hai diễn viên gạo cội trước mặt. Anh rõ ràng nhận thấy được mình đang bị áp chế lại.
Toàn bộ phân đoạn nhà hàng đang không ngừng tiến tới.
Tổng thể kỹ năng diễn xuất của Lục Bình chỉ có thể xem là đạt mức trung bình, ở trước mặt hai vị diễn viên gạo cội thì còn có vẻ như rất là ảm đạm. Không bao lâu sau, đoạn ngắn sắp đạt đến cao triều, cần Lục Bình một thân một mình đi vào phòng vệ sinh, sờ vào khẩu súng, sau khi đi ra thì bắn chết kẻ thù!
Cảnh diễn ở trong phòng vệ sinh là phần khó nhất trong toàn bộ giai đoạn. Bởi vì mọi tâm tình căng thẳng của nhân vật đều hoàn toàn cần chính diễn viên trẻ tự mình chống đỡ. Trong các thanh niên hậu bối trong nước, người có thể diễn được chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT