Và tâm trạng tốt đẹp của Lâm Ngư cũng vì thế mà bị hắn ta phá hỏng.
“Các ngươi giết người, tôi muốn báo cảnh sát bắt các ngươi, các ngươi không được đi!”
Lý Huy mở cửa, vẻ mặt chính nghĩa lẫm liệt.
Lâm Ngư ngẩng đầu nhìn hắn ta, giọng nói đột nhiên trầm xuống vài phần: “Ồ? Rồi sao nữa?”
Lý Huy cảm thấy diễn biến sự việc có chút khác với tưởng tượng của hắn ta, nhưng vẫn cứng rắn nói: “Tôi tận mắt thấy các ngươi giết người.”
Lâm Ngư cười lạnh: “Vậy thì ngươi báo cảnh sát bắt chúng ta đi.”
Bây giờ sở cảnh sát có lẽ còn tự thân còn chưa lo xong, làm gì có thời gian nghe điện thoại.
Bùi Lâm Lang suýt nữa thì bật cười vì hắn ta, hai má phồng lên, tức giận nói: “Ngươi nói bọn họ là người? Bây giờ đã là mạt thế rồi, ngươi không thấy bọn họ đang ăn thịt người sao? Tôi đề nghị chú nên đi khám mắt thì hơn.”
Lý Huy đương nhiên biết bọn họ không còn có thể gọi là người nữa, nguyên nhân ra lời đe dọa này chẳng qua là muốn giả vờ uy hiếp bọn họ một chút, đợi bọn họ sợ hãi, rồi sau đó để bọn họ dẫn mình đi cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT