Nếu không phải chị Lâm Ngư giải quyết zombie ở trạm xăng, Bùi Lâm Lang đoán năng lực của mình cũng không thể chống đỡ cho đến khi anh trai tỉnh lại, có lẽ không có Lâm Ngư, cô đã chết trong miệng zombie rồi.
Đối với ân nhân cứu mạng, Bùi Lâm Lang đương nhiên là ngoan ngoãn, nói gì cũng nghe.
"Không thành vấn đề!"
Bùi Nghiễn trong mắt đầy vẻ không đồng tình: "Năm thành còn lại tôi và Lâm Lang phân chia không tiện, bằng không cô lấy sáu phần linh thạch đi. "
Lâm Ngư không ngờ còn có chuyện tốt như thế, cũng không từ chối.
Dù sao hệ thống cũng đã nói với cô, tinh hạch là điều kiện bắt buộc để mở rộng ruộng đất, cộng thêm bản thân cô còn cần dùng tinh hạch để thăng cấp, nên nhu cầu về tinh hạch cũng rất lớn.
Sau khi thương lượng xong, Lâm Ngư đóng cửa sổ xe lại, tăng tốc độ lái xe.
Biết rằng phía trước còn một trận chiến khó khăn, Bùi Nghiễn ăn chút thức ăn và nước rồi tựa vào lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi để bảo tồn sức lực.
Bùi Lâm Lang cũng nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Càng đến gần nội thành, xe cộ trên đường càng nhiều, trên đường cao tốc chính chặn ngang chặn dọc rất nhiều xe, có xe vì va chạm với xe khác mà bốc khói đen, có lẽ không bao lâu nữa sẽ phát sinh vụ nổ, Bùi Lâm Lang nhìn mà kinh hồn táng đảm.
Trên đường cao tốc còn có zombie đang ăn thịt, điều này đã cản trở nghiêm trọng hành động tiến vào nội thành của Lâm Ngư.
Lâm Ngư nghiêng đầu nhìn Bùi Nghiễn ở ghế sau: "Anh nghỉ ngơi xong chưa?"
Bùi Nghiễn khẽ "Ừ" một tiếng.
Lâm Ngư dứt khoát dừng xe, đôi chân dài vắt sang vị trí ghế phụ bên cạnh.
"Anh lái xe, gặp zombie và xe cộ trên đường thì đừng dừng lại, cứ đâm thẳng qua, tôi sẽ phụ trách thu những chiếc xe đang chặn giữa đường vào không gian trước khi anh đâm vào xe."
Bùi Nghiễn gật đầu, cúi người tiến lên, ngồi vào vị trí lái xe, thuận theo tự nhiên khởi động động cơ xe.
Những gì xảy ra tiếp theo đã mang đến cho Bùi Lâm Lang sự kích thích cực lớn.
Tiếng gầm rú của động cơ xe đã thu hút sự chú ý của những con zombie đang ăn thịt bên đường, chúng lần lượt dừng lại việc ăn uống, đồng loạt nhìn về phía chiếc Hummer.
Cảnh tượng này khiến Bùi Lâm Lang sởn tóc gáy, không nhịn được muốn phát ra tiếng hét, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế lại.
Bùi Nghiễn không chút do dự, trực tiếp lao về phía những con zombie đang vung vẫy răng nanh.
Mà trên đường phía trước lại có mười mấy chiếc xe hơi đang bốc cháy, nếu không giảm tốc độ tuyệt đối sẽ đâm vào, sau đó gây ra vụ nổ.
Tim Bùi Lâm Lang như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô ấy thề, tim đập chưa bao giờ nhanh như vậy trong đời.
Ngay khi xe sắp đâm vào xe phía trước, những chiếc xe chặn đường đó đột nhiên biến mất, chỉ còn lại những con zombie mặt mày ngơ ngác, đến khi chúng phản ứng lại thì đã bị đâm bay xa mấy mét.
Ngay cả phim ảnh cũng không dám diễn như vậy!
Bùi Lâm Lang toát mồ hôi lạnh, thở hổn hển, cả người như bị vớt lên từ dưới nước.
Nhưng không thể không nói, Bùi Nghiễn và Lâm Ngư phối hợp cực kỳ ăn ý, chỉ cần có bất kỳ khâu nào xảy ra sai sót, bọn họ sẽ đối mặt với kết cục xe hủy người vong.
Thực ra, Lâm Ngư hoàn toàn có thể chọn phương pháp an toàn và ổn thỏa hơn để tiến vào nội thành, nhưng nếu dừng xe lại để dọn dẹp zombie và xe cộ, thời gian trì hoãn sẽ tăng gấp đôi.
Từ khi tận thế giáng lâm, đến nay cũng chỉ mới trôi qua một đoạn thời gian ngắn ngủi.
Lâm Ngư rõ ràng có thể nhận thấy những con zombie ban đầu khớp xương cứng nhắc, hành động chậm chạp đã có sự thay đổi mới. Chúng giờ đã có thể thực hiện một số động tác đơn giản, tốc độ cũng đã tăng lên rất nhiều so với lúc đầu.
Một bước chậm, bước nào cũng chậm.
Nếu thực sự lãng phí thời gian trên đường vào nội thành, Lâm Ngư đã có thể tưởng tượng ra được khi thu thập đủ vật tư đột phá ra khỏi nội thành, những con zombie này đã tiến hóa đến mức nào.