Cố Tùy Chi nếm trải cảm giác tự làm tự chịu.
Sau câu nói ấy, Lâm Mộ không thèm để ý đến y nữa, cậu thu dọn đồ đạc rồi tiếp tục lên đường.
Suốt chặng đường, dù Cố Tùy Chi có thành tâm xin lỗi, giả vờ vô tình bắt chuyện, hay tìm đủ mọi chủ đề để làm trò, giả vờ đáng thương kêu đói bụng… ngay cả hoa lá ven đường cũng bị y lôi ra để trò chuyện, nhưng vẫn không nhận được bất kỳ lời đáp lại nào từ Lâm Mộ.
Ngay cả một cái liếc mắt cũng không được!
Nụ cười bất cần đời thường trực trên môi Cố Tùy Chi dần dần tan biến.
Trước đây, Cố Tùy Chi đã lừa Lâm Mộ, tầm mắt của y cũng không hoàn toàn bị ảnh hưởng bởi Lâm Mộ. Dù Lâm mộ không soi gương, y vẫn có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài 
Giờ phút này, nhìn Lâm Mộ cúi đầu cẩn thận phân biệt bản đồ, khuôn mặt nghiêng tuyệt đẹp, lạnh lùng như băng tuyết. Môi cậu khẽ trĩu xuống một cách tự nhiên, cậu không chịu nói chuyện với y dù chỉ một câu, cảm xúc thì hờ hững, đối xử với y lạnh nhạt như người dưng xa lạ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play