“…”
“…”
“…”
Lâm Mộ mặt không biểu tình, nói: “Tiền bối, nửa canh giờ rồi, đừng cười nữa.”
Kể từ khi Lâm Mộ nói câu nói kia, Cố Tùy Chi đã bắt đầu cười và cười mãi cho đến hiện tại. Tiếng cười vang vọng đến mức làm cho thức hải của Lâm Mộ chao đảo, như thủy triều dâng, sóng dữ cuộn trào.
Ban đầu, Lâm Mộ còn thấy khó chịu, cảm giác mặt mình nóng bừng. Nhưng giờ thì…
Cậu đã hoàn toàn ch·ết lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT