Lục Thời Ngôn chớp mắt liền thấy thú vị, buông đũa, chống cằm nghiêng đầu nhìn gương mặt xanh mét của Thẩm Mặc Sâm.
“Ai da~ Thì ra ngươi cũng biết mình chẳng phải thứ tốt đẹp gì.”
“Có điều… đáng tiếc thật đấy, ai kia nhập vai nhanh quá, ta còn chưa nói gì đến ngươi, ngươi đã vội nhảy dựng lên làm gì?”
“Tấm tắc… thời buổi này vẫn còn người háo hức tự thừa nhận mình chẳng phải người.”
Thẩm Mặc Sâm tức đến gân xanh nổi đầy trán, lập tức đập mạnh đôi đũa xuống bàn.
“Lục Thời Ngôn! Ngươi đừng quá đáng!”
Lục Thời Ngôn cười, khóe mắt cong cong. Chính dáng vẻ này lại khiến người đàn ông đối diện – vốn luôn bình tĩnh, tự kiềm chế – nhớ hệt như lần đầu tiên gặp hắn.
“Vậy là quá đáng sao? Không biết ai mới là kẻ quá đáng. Miệng thì hô hào đòi ly hôn với ta, còn bản thân lại thản nhiên dắt tiểu tam tiểu tứ tới nhà người khác.”
Quả thật, Lục Thời Ngôn tức người ta đến mức chẳng đền nổi mạng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT