Chương 18: Đá văng tra nam,  làm “thẩm thẩm” (18)

Lục lão gia tử đang chuẩn bị đi vào xem thử có chuyện gì xảy ra, vừa mới bước đến cửa thì Tư Yến đã đi ra.

Trên người hắn vẫn sạch sẽ như lúc bước vào, không có chút lôi thôi nào, vẫn là dáng vẻ tự phụ quen thuộc. Chỉ là khác biệt duy nhất là trên người hắn dường như dính ít “chất nôn”, còn có dấu vết đã được lau sạch qua.

Hơn nữa, còn có một mùi rượu rất nồng.

Chẳng cần đoán cũng biết, tám phần là kiệt tác của Lục Thời Ngôn sau khi say rượu.

“Ói lên người cháu à?”

Tư Yến gật đầu, nhưng lại không hề có vẻ khó chịu hay ghét bỏ.

“Cho nên con đã tắm cho cậu ấy một chút.”

Thấy Lục lão gia tử vẫn mặc đồ ngủ, Tư Yến hơi nghi ngờ nhìn ông: “Lão gia tử, còn chưa ngủ sao?”

Lục lão gia tử ho khẽ một tiếng, không hiểu sao lại có chút chột dạ.

“À… Khát nước quá, đi ngang qua thôi.”

Tư Yến yên lặng liếc nhìn cánh cửa cầu thang sau lưng ông.

“Loại chuyện này có thể để người khác làm mà, sức khỏe ngài không tốt, cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn.”

“Lần này con từ nước ngoài về còn mang theo bác sĩ, đến lúc đó để người ta kiểm tra cho ngài một chút.”

Tư Yến rất tự nhiên đổi đề tài.

Lục lão gia tử chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, “Già rồi, chẳng còn cách nào cả.”

Huống chi mối quan hệ giữa Lục Thời Ngôn và Thẩm Mặc Sâm đã khiến ông nhiều lần phải nhập viện.

Thực ra, Tư Yến trở về lần này cũng là vì vậy.

Năm xưa, Lục lão gia tử và ba của Tư Yến kết bái huynh đệ. Trong số mấy anh em, Lục lão gia tử lại đặc biệt yêu quý Tư Yến.

Thậm chí năm đó, Lục lão gia tử còn bàn với Thẩm lão gia tử chuyện hôn sự giữa hai nhà.

Kết quả không ngờ rằng... hai nhà đều không sinh con gái.

Thế là đành gửi gắm hy vọng vào thế hệ sau.

Nhưng thế hệ sau...

May mà hai ông cụ đều không phải người cổ hủ, hơn nữa sau này còn có chính sách hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới, nên mối quan hệ giữa hai nhà cũng không vì thế mà rạn nứt.

Thế nên, nếu thế hệ sau có ai nhìn trúng đối phương, hai nhà cũng xem như thực hiện được tâm nguyện ấp ủ mấy chục năm.

“Thôi, không nói mấy chuyện này nữa. Khi nào cháu đưa người kia về cho ta xem mặt?”

“Nhìn một cái thôi cũng được.”

Tư Yến dìu ông cụ về phòng, dịu dàng trấn an tâm tư ông.

“Sẽ sớm thôi.”


Lục gia có một căn phòng dành riêng cho Tư Yến.

Phòng này đã có từ khi hắn còn nhỏ, do Lục lão gia tử thương yêu nhất Tư Yến nên đặc biệt chuẩn bị để tiện lui tới.

Và cứ thế vẫn được giữ gìn cho đến tận bây giờ.

Phòng thường xuyên được quét dọn, nên Tư Yến có thể vào ở ngay.

Vừa trở về phòng, Tư Yến liền ngồi xuống bàn làm việc.

Trên bàn nhiều thêm một tờ văn kiện nhàu nhĩ.

Nhìn kỹ, chính là đơn ly hôn đã có chữ ký của Lục Thời Ngôn.

Tư Yến không do dự, lập tức cho vào túi hồ sơ, gọi điện thoại cho người đem tài liệu suốt đêm gửi đến chỗ ở của Thẩm Mặc Sâm.

Sau khi xác nhận tài liệu đã được chuyển đến, Tư Yến mới yên tâm phần nào.

Như vậy, người kia sẽ không còn cơ hội hối hận.

Tư Yến tháo kính xuống, cởi mấy chiếc cúc áo trước ngực.

Trên xương quai xanh của hắn, có một dấu răng mới toanh, còn... đang rỉ máu.

Đó là khi nãy Lục Thời Ngôn cắn mạnh một phát khi bị hắn “bắt nạt”.

Tư Yến cúi đầu liếc nhìn, không hề tức giận, mà trong đáy mắt ngược lại còn có sự kích động mãnh liệt.

Hắn, thực sự rất thích cậu ấy.

Thế gian này, không ai có thể hiểu được tâm trạng của hắn lúc này.

Người ấy... đã trở lại bên hắn.

Vậy nên, sao hắn có thể để cậu ta có dù chỉ một chút cơ hội hối hận?

Lần này, cho dù là nhốt lại hay xích chặt, hắn cũng tuyệt đối không buông tay Lục Thời Ngôn.

Tuyệt đối, không thể.

Kết hôn với Thẩm Mặc Sâm thì sao chứ?

Bắt đầu từ giờ, Lục Thời Ngôn là của hắn.

Chỉ thuộc về hắn.


Cùng lúc đó, ở phòng mình, Lục Thời Ngôn bỗng rùng mình một cái.

“Tiểu Tam, ta cứ cảm thấy có người đang theo dõi mình, lại còn là loại theo dõi cực kỳ chặt chẽ ấy.”

【...】

【Ký chủ, chẳng phải ngươi mới là người đang coi đối phương là con mồi mà theo dõi đấy à?】

Lục Thời Ngôn kéo chăn trùm lên người, trong lòng vẫn còn vài vết cắn do Tư Yến để lại.

Giống như... bị súc sinh làm nhục.

Tất nhiên, Tư Yến chưa kịp làm đến bước cuối cùng, nên đêm nay hắn vẫn giữ được cái mạng nhỏ.

Lục Thời Ngôn ngồi dậy: “Tiểu Tam, nếu giờ ta bỏ trốn, Tư Yến có xé ta ra không?”

【Dựa trên phân tích dữ liệu, ngươi sẽ bị nhốt vào phòng tối, giam cầm suốt đời.】

Lục Thời Ngôn: “?”

“Phân tích dữ liệu gì cơ? Ngươi lấy đâu ra dữ liệu đó?”

【Chỉ cần ký chủ yêu cầu, hệ thống 520643 có thể truy xuất trải nghiệm nhân vật trong tiểu thế giới, từ đó đưa ra phân tích phù hợp.】


Chương 19: Đá văng tra nam,  làm “thẩm thẩm” (19)

Lục Thời Ngôn: “...”

Thật đúng là... cũng có lý.

Tuy nhiên, Lục Thời Ngôn cũng không quá để tâm.

Rảnh rỗi không có gì làm, hắn liền hỏi hệ thống về cái gọi là giá trị thân mật kia là gì.

“Cái giá trị thân mật đó rốt cuộc có tác dụng gì? Chẳng lẽ chỉ để trưng bày?”

【Tên gọi đã nói lên tất cả – chính là độ thân mật giữa ngươi và Tư Yến.】

“Ta hỏi là, nó để làm gì cơ mà? Không lẽ chỉ là một cái chỉ số trang trí?”

【Không hẳn là trang trí. Trước đây ta đã từng nói qua, vì gen bệnh trong cơ thể ký chủ, nên khi tiến vào tiểu thế giới, thân thể ngươi cũng sẽ bị ảnh hưởng – sẽ dần xuất hiện tình trạng khó chịu, suy nhược và các triệu chứng khác.】

Nghe đến đây, Lục Thời Ngôn lập tức hiểu ra.

“Cho nên, cái giá trị thân mật đó có thể... khống chế hoặc giảm nhẹ tình trạng này đúng không?”

【Không hoàn toàn chính xác. Nó chỉ có thể giảm nhẹ, và nếu thời gian dài không tiếp xúc thân mật với Tư Yến, hoặc giá trị thân mật giảm xuống, tình trạng cơ thể ngươi sẽ càng ngày càng yếu. Mức độ suy yếu sẽ tăng lên.】

Lục Thời Ngôn chống cằm, bắt đầu suy nghĩ sâu xa.

“Nếu thế thì việc ‘công lược’ hắn có gì khác biệt? Không phải hệ thống có nhiệm vụ công lược sao?”

【Nếu là nhiệm vụ công lược, thì khi tối nay ngươi dụ dỗ Tư Yến, hắn sẽ không dễ dàng bị ngươi quyến rũ như vậy.】

... Nghe cũng có lý.

Nói thật, đây cũng là điều khiến Lục Thời Ngôn thấy băn khoăn.

Hắn không cho rằng bản thân có mị lực mạnh đến mức có thể dễ dàng quyến rũ một người đàn ông như Tư Yến — còn là kiểu ở trong phòng lầu hai của yến tiệc mà hôn đến điên cuồng.

Chưa kể đến ánh mắt khi nãy của Tư Yến, cứ như muốn nuốt sống hắn vậy...

Đột nhiên, Lục Thời Ngôn nhớ đến một việc.

“Tiểu Tam, vậy có phải ta không thể đổi sang một nam nhân khác?”

【Một khi giá trị thân mật đã được kích hoạt, trong suốt quá trình ở tiểu thế giới, ký chủ không thể giải trừ mối liên kết thân mật này.】

【Tất nhiên, nếu ở trong tiểu thế giới mà xảy ra chia tay hoặc ly hôn, thì sẽ không bị ảnh hưởng.】

Lục Thời Ngôn nhướng mày: “Nghe thế nào cũng thấy... làm gì có cái tiểu thế giới nào dễ dàng ly hôn hay chia tay đâu?”

Hệ thống không trả lời thêm.

Mà Lục Thời Ngôn cũng lười hỏi tiếp. Những chuyện quan trọng thì hắn đã hỏi gần hết rồi.

Huống hồ hắn cũng chỉ nói miệng vậy thôi, chứ trong thâm tâm hắn biết rất rõ — nếu thật sự bỏ trốn, với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Tư Yến... chắc chắn hắn sẽ bị bắt về rồi nhốt lại, thậm chí là bị đánh gãy chân.

Tư Yến không phải người hắn có thể dễ dàng thoát khỏi.

Cho dù có trốn được, chỉ sợ chưa qua hai ngày đã bị bắt về lại.

Lục Thời Ngôn lại nằm xuống giường, khóe miệng vẽ nên một nụ cười yêu mị, tràn đầy khiêu khích.

Nói gì thì nói, dụ dỗ Tư Yến, đúng là chuyện cực kỳ thú vị.

Hắn còn chưa thấy Tư Yến lộ ra ánh mắt dục vọng sắp phát điên ấy kia mà.

Không biết có phải vì ban ngày nghĩ lung tung không, mà đêm đó hắn liền mơ một giấc mộng... rất không đứng đắn.

Mơ thấy người nào đó và hắn... tạo nên cảnh xuân kiều diễm, cuồng nhiệt.

Cho nên, sáng hôm sau, khi tỉnh dậy...

Lục Thời Ngôn chưa kịp làm gì, đã cảm thấy một luồng mệt mỏi và suy yếu lan tràn trong người, không nhịn được ho khan vài tiếng, đến cả nốt lệ chí bên khóe mắt cũng dường như nhạt màu đi vài phần.

“Khụ khụ…”

Cái cảm giác này, hắn rất quen thuộc.

Chỉ sau một đêm thôi mà hắn đã yếu nhược đến thế?

Thân thể khó chịu, cộng thêm ga giường bị dơ bẩn, Lục Thời Ngôn tất nhiên không ngủ tiếp được.

Thay quần áo sạch sẽ xong, nhân lúc trời còn sớm, hắn liền mò đến phòng của Tư Yến.

Nhưng mà...

Tên kia không có ở đây?

Giường của Tư Yến trống trơn.

Lục Thời Ngôn cũng chẳng buồn để ý, thân thể không khỏe, cảm thấy mệt hơn bình thường nên hắn liền chui thẳng vào chăn, cuộn người lại như một con tằm trong kén.


Tư Yến xử lý xong công việc buổi sáng, vừa quay lại phòng, liền thấy giường mình bỗng dưng “mọc” thêm một gò chăn nhỏ.

Không cần đoán cũng biết là ai.

Thật ra, đêm qua hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng Lục Thời Ngôn.

Hắn nhìn ra được trong mắt cậu có do dự và hối hận, tưởng rằng cậu sẽ bỏ trốn.

Nên hắn cả đêm không dám ngủ.

Tư Yến không nói gì, chỉ đi xử lý chút văn kiện, rồi vào phòng tắm.

Khi hắn bước ra, Lục Thời Ngôn đã ngồi ở mép giường, vẫn đang quấn chăn, ánh mắt trông mong nhìn hắn.

Chỉ là gương mặt kia lại tái nhợt đến lạ, như một đóa hoa diễm lệ mất đi sức sống, không còn chút kiêu ngạo hay cao ngạo như trước.

Tư Yến khẽ cau mày, trong lòng dâng lên chút lo lắng.

Chỉ mới một đêm mà cậu ta như biến thành người khác vậy?

Nhưng hắn vẫn có thể chắc chắn, người đang quấn chăn ngồi đó, vẫn là Lục Thời Ngôn khiến hắn phát điên tối hôm qua.


Chương 20: Đá văng tra nam, để hắn làm “thẩm thẩm” (20)

“Bày cái tư thế này làm gì?” Tư Yến hỏi, hơi nhướng mày.

“Không biết nữa... cứ thấy như sắp bị anh khi dễ vậy.”

Lục Thời Ngôn lúc này khó chịu đến chẳng muốn trả lời, liền buông chăn, lao thẳng vào người Tư Yến như một con bạch tuộc đang đói khát.

May là Tư Yến phản ứng nhanh, đỡ lấy kịp.

Lục Thời Ngôn như một con mèo nhỏ đói sữa, khuôn mặt tái nhợt dán lên cổ Tư Yến mà cọ không ngừng.

A~ sống lại rồi!

Dù giá trị thân mật lần này không tăng vọt như trước, nhưng vẫn tăng dần đều.

Đặc biệt là cảm giác khó chịu trong người Lục Thời Ngôn đã thuyên giảm rõ rệt.

Tư Yến bị cọ đến phát hoảng, còn phát hiện Lục Thời Ngôn chỉ mặc áo, dưới không mặc gì cả, trần như nhộng.

“Lục Thời Ngôn, sáng sớm em lại muốn câu dẫn tôi hả?”

Sắc mặt Lục Thời Ngôn đã tươi tắn hơn một chút, hắn hơi buông người, ngẩng đầu nhìn vào mắt Tư Yến.

“Anh... không được phải không?”

Sắc mặt Tư Yến lập tức trầm xuống, chỉ trong chớp mắt, Lục Thời Ngôn đã bị hắn đè xuống giường.

Tiếp đó, là một màn mãnh liệt đến điên cuồng.


【Đinh — giá trị thân mật +100, có hiệu lực trong ba ngày.】


“Tê…”

Lục Thời Ngôn chỉ mới cử động một chút, toàn thân đã đau ê ẩm, không có chỗ nào dễ chịu.

Cái tên này muốn hủy mình thật à?!

Tư Yến đang ngồi bên mép giường, nhàn nhã hưởng thụ ánh mắt lườm nguýt của người nào đó.

Tư Yến chỉ thấy buồn cười — sáng sớm ai là người mò vào phòng anh, câu dẫn người ta hả?

Lục Thời Ngôn bị hành đến kiệt sức, cơ thể này vốn dĩ đã yếu, căn bản không chịu nổi Tư Yến “làm loạn”.

Không bao lâu, hắn đã thiếp đi.

Tư Yến thấy vậy thì kéo chăn đắp lại cho cậu.

Lúc này mới cầm điện thoại lên xem.

Trước đó Lục Thời Ngôn sợ bị làm phiền, đã tắt nguồn điện thoại hắn luôn.

Mà Tư Yến thì chẳng nói gì, bởi vì — cực kỳ khó khăn mới có thể ăn sạch người này, sao có thể để ai quấy rầy?


 Tư Yến mở điện thoại ,bên trong có không ít cuộc gọi nhỡ và tin nhắn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play