Mỗi năm vào tiết đông chí đều phải cử hành đại triều hội, đây là sự kiện trọng đại trong năm. Đến lúc đó, bố chính sử và huyện quan các nơi sẽ vào kinh báo cáo công tác, hoàng đế sẽ thiết đại triều nghe báo cáo và quyết định sự việc. Năm nay bố chính sử và phiên trấn cùng tới yết kiến. Đêm qua Đoan Hòa Đế ngủ không ngon, ngồi trên bệ rồng mà tinh thần hơi uể oải. Sau khi Hồng Lư Tự khanh xướng danh các quan viên địa phương xong, hoàng đế day ấn đường hỏi: “Vì sao bố chính sử Quý Châu không trình diện?”
Hồng Lư Tự khanh bái một bái: “Dạ bẩm Hoàng Thượng, bố chính sử Quý Châu năm trước từ chức, hiện giờ chưa tìm được người kế nhiệm, cho nên đang chờ Lại Bộ xem xét tuyển chọn!”
Đoan Hòa Đế sắc mặt âm trầm, yêu cầu các quan viên cứ năm người một nhóm báo cáo, từng người trình bày và phân tích. Chúng quan viên cảm thấy nơm nớp lo sợ, thiên uy khó dò, thỉnh thoảng lại có người ấp úng nói sai. Hồng Lư Tự khanh ở bên cạnh khẽ nhắc nhở. May mà hoàng đế cũng chỉ lộ vẻ mặt trầm tư, không có bất kì ý kiến gì.
Sau đó Đoan Hòa Đế trở lại cung Càn Thanh, ngồi trên bảo tọa không nói một lời. Lưu Đức Hỉ thử hỏi: “Hoàng Thượng đang có tâm sự gì phải không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT