Nhược Trừng ngủ một giấc đến tận lúc hoàng hôn. Nàng dụi dụi mắt bò dậy, nhất thời không nhận ra mình đang ở nơi nào.
Tố Vân và Bích Vân đứng ở cạnh trường kỉ. Thấy nàng tỉnh, Bích Vân vội vàng ra ngoài lấy canh giải rượu.
“Cô nương, chúng ta tìm người bao lâu! Sao người lại uống trộm rượu, còn chạy đến Lưu Viên?” Tố Vân lấy khăn ấm lau mặt cho nàng.
Nhược Trừng hơi đau đầu, day thái dương cố gắng nhớ lại. Nàng muốn xin lỗi Chu Dực Thâm, nhưng sợ không đủ can đảm, liền chạy đến phòng bếp uống trộm một chút rượu. Ai biết được rượu kia xuống bụng, lời nói việc làm lại hoàn toàn không khống chế nổi! Sau đó nàng mơ mơ màng màng đi đến Lưu Viên, trốn phía sau bình phong chờ hắn trở về… Xong rồi, nhớ ra hết rồi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT