Sau khi giải hết độc trên người Yến Sách, Trầm Túy cũng chẳng còn lý do gì để nấn ná lại đây. Biết cậu sắp rời đi, Yến Sách liền mở tiệc tại phủ tướng quân để tiễn đưa.
Trầm Túy bước theo sau quản gia, đi tới đình hóng gió nơi đã bày sẵn tiệc rượu. Cậu liếc mắt nhìn Yến Sách, phát hiện hôm nay hắn không mặc giáp trụ như thường lệ, chỉ khoác trên người một bộ trường sam đơn giản. Tóc hắn buông nửa đầu, đuôi tóc còn lấm tấm nước, hẳn là vừa tắm xong không lâu.
Bộ y phục kia rộng rãi phóng khoáng, phần ngực để lộ những đường cơ bắp rắn chắc đầy sức sống. Trầm Túy chỉ liếc qua một cái, trong đầu đã hiện lên những miêu tả từ truyện thoại bản từng đọc, gương mặt lập tức đỏ bừng.
Đồ lưu manh! Áo cũng không chịu mặc cho đàng hoàng, còn ra thể thống gì! Dĩ nhiên, Trầm Túy tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình đang nghĩ đến mấy đoạn tình tiết “cấm thiếu nhi” kia.
Yến Sách thấy hàng mi cậu run nhẹ, nụ cười trên môi càng thêm ý nhị, lễ độ mời: “Thánh Tử, mời ngồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play