“Ta không trị! Ta phải về lại Quốc Sư phủ!”
Trầm Túy giận dữ trừng mắt nhìn Yến Sách, gương mặt đỏ bừng lên vì tức, đôi mắt dưới cơn giận lại càng thêm rạng rỡ.
Yến Sách nhìn dáng vẻ cậu, ánh mắt trầm hẳn xuống. Hắn thầm nghĩ: Mỹ nhân nổi nóng, ngược lại lại càng xinh đẹp. Giống hệt một con mèo con kiêu ngạo, người khác chỉ có thể nhìn, không thể chạm vào. Hễ ai chạm tới là lập tức xù lông cào cho một trận. Nhưng mà thật sự đáng yêu, nhìn thôi đã khiến người ta ngứa ngáy trong lòng.
Không biết lúc này trong đầu hắn còn đang nghĩ đến chuyện xấu xa gì, Trầm Túy đã phi một câu mắng thầm: Trước đó còn tưởng là bậc chính nhân quân tử, cử thế vô song. Giờ nhìn lại mới thấy danh tiếng cũng chỉ là hư danh. Đây mà là đại tướng quân gì chứ? Rõ ràng là một tên lưu manh giả dạng!
So với Trầm Túy đang bừng bừng lửa giận, Kiều Giác thì sững người, ánh mắt ngây dại nhìn chằm chằm Yến Sách, trong lòng không ngừng tự thôi miên: Người này không phải Yến tướng quân, không phải Yến tướng quân...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play