Quân Vô Song tỉnh dậy giữa đêm vì khát nước. Khi đi ngang qua phòng anh trai, cô thấy cửa phòng còn sáng đèn. Do dự một lát, cô gõ nhẹ: “Anh, anh ngủ chưa?”
“Tửa không khóa, em vào đi.” Giọng Quân Tử Dục vọng ra, khàn khàn và uể oải, nghe như không thật.
Quân Vô Song đẩy cửa bước vào, thấy anh trai đang ngồi bất động trước màn hình máy tính, sắc mặt tiều tụy, thần sắc mệt mỏi. Anh đã như vậy suốt mấy ngày nay – chính xác là từ hôm tin Trầm Túy mất được công bố.
Cô biết lý do. Hôm diễn kịch kết thúc, vì đó là tiết mục cuối nên hậu trường đã vắng người. Mọi người quyết định đi ăn mừng, nhưng Trầm Túy vì trang phục khó thay nên bảo mọi người đi trước, cậu sẽ đến sau. Quân Tử Dục từ lúc kết thúc tiết mục đã bắt đầu lơ đãng, khi nghe thấy Trầm Túy nói bằng giọng con trai thật sự, ánh mắt anh lóe lên – rõ ràng bị lay động.
Anh nhận ra cảm xúc trong lòng mình đang trỗi dậy. Vì sợ hãi cảm xúc ấy, anh chọn cách lẩn trốn.
Cuối cùng, tất cả đều bỏ đi. Không ai ở lại đợi Trầm Túy. Vậy nên, trong đêm hôm đó, Trầm Túy mất tích.
Hai anh em nhà họ Quân không phải không lo lắng. Họ đã báo với trường, nhưng nhà trường trả lời rằng Trầm Túy đã được cậu ruột đón về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play