Đêm khuya tĩnh lặng, thiếu niên đang nằm trong lòng Thời Băng bỗng mở to mắt. Ánh mắt cậu đảo qua chiếc bàn đầu giường — ly nước đã không còn ở đó, trong mắt thoáng hiện lên một tia lạnh lẽo.
Cậu nhớ rất rõ, mình là bị bất ngờ mất đi ý thức rồi mới bị đưa tới nơi này. Chuyện như vậy, trừ khi là dùng đến mê dược. Mà với tính cách cẩn trọng của Thời Băng, loại thứ này hẳn luôn mang theo bên người, tuyệt không để kẻ khác có cơ hội động vào.
Ban ngày, cậu từng cố ý diễn một vở kịch nhỏ để đánh lạc hướng, nhân cơ hội hạ thấp sự cảnh giác của Thời Băng, cuối cùng quả thực đã tìm được một gói bột màu trắng trên người hắn.
Cậu không chắc đó có đúng là thuốc mê hay không, nhưng lúc này đã không thể quay đầu, chỉ có thể liều lĩnh bước tiếp. Nhân lúc Thời Băng vào phòng tắm, Trầm Túy đã âm thầm hòa thứ bột ấy vào trong ly nước.
Điều khiến cậu bất an là từ lúc Thời Băng ra khỏi phòng tắm tới giờ, hắn vẫn chưa hề động đến ly nước đó. Chẳng lẽ đã phát hiện điều gì? Trầm Túy nhíu mày, trong lòng thấp thỏm không yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT