Nếu đổi lại là người khác nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ bị doạ đến hồn vía lên mây. Nhưng trong lòng Trầm Túy lại không hề có chút sợ hãi nào, chỉ bởi vì luồng khí tức này quá mức quen thuộc.
Dù cậu không nhận ra được khí tức ấy, nhưng thanh âm kia lại khắc sâu vào tận xương tủy, in hằn trong linh hồn cậu. Người đó từng kể chuyện cho cậu nghe, từng giải những nan đề cho cậu, mỗi ngày còn hát ru cậu ngủ…
Ký ức tuổi thơ ồ ạt ùa về, phá tan xiềng xích phong ấn, mang theo nỗi chua xót khó tả, khiến cậu hông kìm được mà khẽ thì thầm: “Uyên…”
Không ngờ, người kia lại lạnh nhạt đáp lại: “Ngươi đến đây làm gì? Bổn tôn chẳng phải đã nói rồi sao, nếu không có chuyện gì quan trọng thì đừng tự tiện đến đây?”
Lời này khiến Trầm Túy ngẩn người, ngay cả hệ thống cũng chết lặng. Nó vội vàng bay quanh Uyên, gọi mấy tiếng, nhưng anh chẳng có chút phản ứng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play