Khi Trầm Túy tỉnh lại, ánh nắng đã rực rỡ. Mí mắt cậu vẫn còn nặng trĩu, cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ dài bất tận.
Trong mơ, ban đầu cậu thấy một cậu bé trắng trẻo, khôi ngô được cha mẹ đưa vào học tiểu học. Ở trường có khu ký túc xá cho học sinh ngủ trưa, nhưng đối với cậu bé ấy, đó lại là nơi dừng chân suốt sáu năm sau này.
Chiều nào tan học, các bạn khác đều được cha mẹ đón về, chỉ còn lại một mình cậu trong ký túc xá trống vắng. Đèn tắt rồi, bóng tối đặc quánh, ngoài hành lang cũ kỹ vang lên tiếng nước nhỏ giọt từ vòi hỏng, tí tách vọng vào trong.
Hồi nhỏ, Trầm Túy rất sợ bóng tối và sợ ma. Mỗi đêm, cậu lại co mình trong chăn, cuộn tròn như con tôm để tìm chút cảm giác an toàn.
Có lẽ vì quá cô đơn, cậu tưởng tượng ra một người bạn. Mỗi khi cậu sợ hãi, người bạn ấy sẽ xuất hiện. Người ấy gọi cậu là “Túy Túy” bằng giọng nói dịu dàng, dụ cậu ăn đồ ngon, sưởi ấm giường cho cậu vào mùa đông, kể chuyện trước khi ngủ và kiên nhẫn giảng giải những bài học cậu không hiểu ở trường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play