Khương thượng thư chẳng buồn đôi co với nàng, chỉ lắc đầu nguầy nguậy, ra vẻ chướng mắt trước những lời Khương phu nhân vừa nói: "Tuyết Hành há lại là kẻ nông cạn như thế! Hắn làm vậy ắt có ý đồ, ắt có ý đồ..."
Khương phu nhân lại lo lắng chuyện khác: "Của hồi môn cho con gái có cần thêm chút nữa không? Nghe nói Tuyết đại nhân xuất thân bần hàn, chắc chắn không giàu có bằng hầu phủ công phủ, nếu của hồi môn ít quá, e rằng Ngọc Sơ sẽ khổ."
Khương thượng thư lập tức không vui: "Chuyện còn chưa đâu vào đâu, nói gì đến của hồi môn?" Nói rồi vung tay áo, khí thế uy nghiêm, tâm trạng cha vợ trỗi dậy, kiên quyết nói: "Ta còn chưa đồng ý, ta phải hỏi cho ra nhẽ xem tiểu tử kia muốn gì đã!"
Về đến Khương phủ, Khương thượng thư thay đổi hẳn thái độ, mặt mày hớn hở: "Ôi chao! Tuyết đại nhân!"
Chỉ thấy Tuyết Hành buông chén trà đứng dậy, hiếm khi tỏ ra dáng vẻ vãn bối, khẽ cười nói: "Khương đại nhân."
Hắn không mặc quan bào đỏ thẫm, mà khoác lên mình bộ viên lĩnh bào màu đỏ tím, lịch sự tao nhã mà vẫn giữ được phong độ.
Người ta hiếm khi cười, vẻ điềm đạm thanh lãnh kia bỗng trở nên sinh động, khiến ai nấy đều cảm thấy cảnh đẹp ý vui, tâm tình thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT