Hạ Thiếu Chiêm cũng chẳng ưa gì Miêu Nhạn. Nếu không phải nàng đánh Vân Doanh Doanh, lại còn mắng cả hắn, thì hắn đâu đến nỗi nhất thời xúc động mà đòi từ hôn, giờ thì tiến thoái lưỡng nan, vô cùng lo lắng.
Vì thế, hắn nói chuyện với Khương Ngọc Sơ thì ôn tồn, quay sang Miêu Nhạn liền chẳng khách khí: "Hôm nay lời ngươi nói không có lý chút nào. Náo loạn thế này, sợ là hại cả Doanh Doanh. Sao ngươi lại quá đáng vậy? Cho Doanh Doanh một cơ hội đi, ta bảo đảm sẽ làm theo ý ngươi."
Vân Doanh Doanh lẽo đẽo theo sau Hạ Thiếu Chiêm, liên tục gật đầu, còn nói: "Y quán gần nhất cũng còn xa lắm, các ngươi không có xe ngựa, đi bộ qua đó chỉ sợ máu chảy hết mất, chậm trễ thời gian cứu chữa."
Miêu Nhạn trừng mắt nhìn Vân Doanh Doanh, nhếch mép: "Đã chậm trễ lâu như vậy rồi, thì chậm trễ thêm chút nữa cũng chẳng sao."
Miêu Nhạn ghét Vân Doanh Doanh đâu phải ngày một ngày hai, từ sau vụ từ hôn cũng chưa có cơ hội phát tác, giờ có cơ hội rồi, sao nàng bỏ qua được?
Khương Ngọc Sơ dĩ nhiên là đứng về phía Miêu Nhạn, đỡ nàng đến sát ngưỡng cửa.
Vân Doanh Doanh và Hạ Thiếu Chiêm một lòng muốn giữ người lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play