Lục Hợp Bảo Lợi có tổng cộng 18 tầng, tầng cao nhất là nơi có 'phòng tổng thống', nếu đã đến ở chùa, Vương Minh Dương đương nhiên muốn ở phòng tốt nhất...
Rất nhanh cửa thang máy mở ra, Vương Minh Dương đỡ Tô Ngư đi ra ngoài. Trên hành lang có rải rác vài con zombie, tổng cộng có năm phòng, ba phòng trong số đó cửa đang mở toang.
Thuận tay xử lý xong đám zombie trên hành lang, Vương Minh Dương chọn một phòng 'tổng thống' ở phía trong, xử lý xong ba con zombie bên trong, bảo Tô Ngư ngồi xuống sofa trong phòng khách, hắn lại bỏ chút sức lực, tiện tay ném ba cỗ t·hi t·hể từ cửa sổ xuống lầu.
Xác c·hết rơi xuống lầu, dẫn đến một đám zombie chạy tới, máu thịt tươi mới khiến bầy xác sống một phen náo loạn.
"Ngươi đi rửa mặt trước đi, rồi ăn chút gì đó bổ sung thể lực!"
Vương Minh Dương nhìn khuôn mặt dính máu của Tô Ngư, chỉ về phía nhà vệ sinh.
Tô Ngư nghe vậy, cũng nhớ ra trên mặt mình dường như dính máu của zombie, buông Hoành đao đang nắm chặt trong tay, gắng gượng đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Châm một điếu thuốc, Vương Minh Dương đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng khách, làn khói lượn lờ, im lặng nhìn xuống dưới lầu.
Bầy xác sống gặm nhấm t·hi t·hể, máu tươi đầm đìa, thịt nát bay tứ tung, một cảnh tượng địa ngục trần gian.
Ở kiếp trước, con người thông qua thức tỉnh dị năng, một lần nữa đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn.
Nhưng hắn, Vương Minh Dương, vẫn chỉ là một nhân vật nhỏ bé ở tầng lớp dưới cùng...
Kiếp này, hắn bắt đầu đã sở hữu hai đại dị năng,
Bi kịch của kiếp trước tuyệt đối sẽ không tái diễn.
Tô Ngư dùng nước lạnh rửa mặt, từng vệt máu tươi đã sớm bị nàng tẩy sạch, thế nhưng cảm giác máu tươi nhỏ xuống gương mặt dường như vẫn còn vương vấn.
Ngẩng đầu nhìn bản thân trong gương, trời sinh xinh đẹp, dù không trang điểm, nàng cũng vẫn rất tinh xảo. Khuôn mặt trắng nõn, đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng, mắt ngọc mày ngài, đúng chuẩn khuôn mặt trái xoan phương Đông. Tô Ngư biết mình rất cuốn hút.
Nhưng Vương Minh Dương không hề động lòng chút nào, người nam nhân này dường như sinh ra là để dành cho Mạt thế.
Tỉnh táo, dũng cảm quyết đoán, mạnh mẽ, nhưng… Bất lực.
Tô Ngư có chút tức giận, hồi tưởng lại mấy canh giờ vừa qua, lũ zombie điên cuồng, cảnh tượng máu thịt văng tung tóe khiến nàng kinh hồn bạt vía, nhưng ở bên cạnh Vương Minh Dương lại thấy an tâm đến lạ.
Cúi đầu nhìn bàn tay, một ngọn lửa màu đỏ sẫm đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay. Tô Ngư nhớ lại cảnh tượng vừa đ·ánh c·hết zombie, chỉ nhớ rõ trong đầu trống rỗng, tâm tình không cam lòng dường như chiếm cứ tâm trí.
Tiếp theo, trong thân thể hiện lên một luồng cảm giác vừa u lãnh vừa nóng rực.
Đúng vậy!
Không sai!
Chính là cảm giác u lãnh nhưng lại ẩn chứa sự nóng rực, theo luồng cảm giác này xông lên hai tay, một loại cảm giác bức bối khó tả khiến nàng vô cùng khó chịu, ngay sau đó là vệt đao mang màu đỏ sẫm lóe lên rồi biến mất.
Tô Ngư biết rõ, bản thân nhất định đã thức tỉnh dị năng, hơn nữa nhìn biểu lộ của Vương Minh Dương, dường như rất kinh ngạc về dị năng của mình.
Điều này cho thấy năng lực này có lẽ khá đặc thù hoặc cường đại. Tô Ngư nhớ, Vương Minh Dương rất ít khi bộc lộ cảm xúc, chỉ khi biết mình là ai mới lộ ra một tia kinh ngạc.
Rửa mặt đơn giản xong, Tô Ngư cảm thấy một cơn đói cồn cào ập đến, vội vàng trở lại phòng khách.
Vương Minh Dương quay đầu lại, chỉ vào đống đồ ăn lấy từ trong ba lô, bày trên bàn trà phòng khách, ý bảo Tô Ngư cứ tự nhiên.
Không nghi ngờ gì, Tô Ngư giờ phút này quả thật rất đói, cầm lấy một gói móng giò liền gặm lấy gặm để.
"Ngươi đã thức tỉnh dị năng Sơ cấp, cụ thể có tác dụng gì thì còn phải chờ kiểm chứng, bất quá có chút đặc thù, đồng thời có cả thuộc tính ám hệ và hỏa hệ…"
Vương Minh Dương trở lại ghế sô pha, vểnh chân dựa vào ghế ngồi xuống, ngữ khí lạnh nhạt phổ cập kiến thức cho Tô Ngư. Nếu đã có ý định bồi dưỡng Tô Ngư, vậy thì phải nói rõ cho nàng một số kiến thức cơ bản.
"Chiêu đao mang của ngươi uy lực không tệ, xem ra uy lực của nó ít nhất phải đạt tiêu chuẩn dị năng cấp B, nhưng có thể sử dụng hai thuộc tính, rất có thể là dị năng cấp A, tiềm lực cực lớn."
"Cấp B là gì? Cấp A là gì?" Tô Ngư khó hiểu, ngẩng đầu hỏi.
"Đây là một loại thang đánh giá năng lực, căn cứ vào uy lực và hiệu quả của dị năng để phán định, theo thứ tự là E, D, C, B, A và S, tổng cộng sáu cấp bậc."
"Những cấp bậc đánh giá này là từ đâu ra vậy?"
"Ách… Ta xem nhiều tiểu thuyết giả tưởng, đoán vậy!"
"Cái này… Được rồi! Vậy Minh Dương ca, dị năng khống chế Cương châm của ngươi là cấp bậc gì?"
"Cấp A!"
"Úc…"
Tô Ngư rõ ràng không biết rõ sự khác biệt giữa các cấp bậc, bất quá Vương Minh Dương giờ phút này cũng sẽ không giải thích quá nhiều với nàng.