Dù không rõ vì sao Quý Nhất Ngang lại là người chủ động xin lỗi trước, nhưng Dụ Linh thì chắc chắn là kiểu người “thừa nước đục thả câu”, cứ thế mà leo lên đầu người ta ngồi.
Cậu hờn dỗi, giọng đầy lý lẽ:
“Cũng là tại anh cả! Nếu không phải anh, tôi đâu có khó chịu như vậy!”
Mặc cho hệ thống cứ nhấn mạnh rằng đây chỉ là lỗi cấp thấp, hình phạt cũng chỉ như bị muỗi đốt thôi – nhỏ nhặt, không đáng kể. Nhưng Dụ Linh vẫn thấy không dễ chịu. Đã không thoải mái thì tất nhiên phải trút giận rồi.
“Còn nữa! Đây là phòng livestream của tôi, anh lấy quyền gì mà không hỏi han gì đã dám tắt nó đi hả?”
Quý Nhất Ngang im lặng suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn lại phải xin lỗi cậu thêm lần nữa.
Hắn cảm thấy hôm nay mình như bị nhập. Thế quái nào lại có thể tự hạ thấp cái tôi, cứ liên tục xin lỗi cái người đáng ghét này?
Cuối cùng Quý Nhất Ngang tự an ủi rằng: Chắc là tại Dụ Linh khóc trông tội quá. Với nền giáo dục tốt đẹp mà hắn từng nhận, hắn thực sự không chịu nổi khi thấy ai đó trước mặt mình khóc lóc thê thảm đến thế.
Sau khi bị xin lỗi không biết bao nhiêu lần, Dụ Linh cuối cùng cũng chịu hừ một tiếng, tha cho hắn:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT