Dụ Linh theo bản năng cảm nhận được chút nguy hiểm.
Đặc biệt là khi Tịch Tẫn mặt lạnh như băng, bước thẳng về phía cậu, Dụ Linh càng hoảng, theo phản xạ nhắm mắt lại.
Tên này nhìn có vẻ nóng nảy, chẳng lẽ chỉ vì chuyện cậu cướp mất cái phòng ở tốt nhất mà giờ định đánh người sao?
Trước đây tuy chưa từng bị đánh, nhưng Dụ Linh cũng chẳng muốn thử cảm giác bị ăn đòn, lập tức chạy trốn ra sau lưng Ôn Đình để tìm sự che chở.
Dù sao trong cả đám này, Ôn Đình là người có thái độ nhẹ nhàng nhất, gương mặt lại dễ khiến người ta tin tưởng. Trước giờ vẫn luôn xuất hiện trước mặt Dụ Linh với vẻ khiêm nhường ngoan ngoãn…
Dụ Linh không hề nghĩ tới, khi Ôn Đình đứng thẳng người thì lại cao gần bằng mấy tên cao to khác.
Đáng giận!
Chẳng lẽ cậu lại là… người lùn nhất nhóm?
Không ai hiểu vì sao Dụ Linh lại đột nhiên tức giận, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, loại người kiểu “bình hoa tùy hứng” như cậu ta thì lúc nào cũng giận dỗi mới là chuyện bình thường.
Trước kia chẳng ai thèm quan tâm, nhưng hôm nay, từng người một lại không kìm được… muốn dỗ dành Dụ Linh.
Ôn Đình lấy điện thoại ra trước tiên:
“Chuyện phân phòng để livestream xong rồi tính. Đạo diễn đã giao nhiệm vụ, không làm không được.”
Quý Nhất Ngang vẫn giữ bộ mặt lạnh như tiền từ đầu đến giờ:
“Tôi mặc kệ các người nghĩ gì, tóm lại… nếu không cần thiết, tôi thật sự không muốn gặp lại ai trong số các người. Trước ống kính tôi có thể giả vờ thân thiết, nhưng sau ống kính… hy vọng mọi người đừng xen vào chuyện nhau.”
Tịch Tẫn khoanh tay, giọng cũng đầy chán ghét:
“Trùng hợp ghê, tôi cũng đang muốn nói vậy. Tôi đến chương trình này là để thoát khỏi các người hoàn toàn.”
Nhóm cũ bọn họ tan rã không êm đẹp, giờ còn trụ được vài người là do công ty nén lại gượng ép chờ thời cơ tái hợp.
Mộ Niên vốn chẳng muốn dính dáng đến “drama” gì cả, chỉ tham gia vì không muốn phụ lòng fan. Cậu là kiểu idol có đạo đức nghề nghiệp cao.
Không ai hỏi Ôn Đình ý kiến, nhưng nghĩ đến chuyện năm đó, trong cả nhóm thì Ôn Đình có lẽ là người lúng túng nhất, chắc chắn cũng chẳng muốn tái hợp làm gì.
Dụ Linh rất không vui. Không ai hỏi đến cậu? Cậu còn chẳng muốn phải tham gia tiết mục sống còn với một đám người từng là “kẻ thù sinh tử” đây!
“Các người nghe cho kỹ, đến lúc livestream, đừng có động chạm gì quá đáng với tôi. Tôi rất ghét bị người khác chạm vào. Cũng không cần lập nhóm gì hết. Tự lo lấy mà sống đi.”
Dù sao vai phản diện tầm cỡ như cậu thì đâu cần tự mình ra tay.
Dụ Linh tự cho rằng mình vừa rồi đã rất dữ dằn, mạnh miệng cả buổi, nhưng không hiểu sao… cả bốn người kia lại đang nhìn cậu chăm chú.
Có thể do vừa mới say tàu, lại ngủ không ngon, sắc mặt Dụ Linh khá nhợt nhạt. Nhưng nói nhiều đến nỗi thở dốc, hai má bắt đầu ửng đỏ, cả gương mặt trắng mịn hiện rõ vẻ mệt mỏi nhưng lại đáng yêu đến kỳ lạ.
Ôn Đình theo bản năng hơi nghiêng người, chắn ánh mắt của mấy người khác.
Tịch Tẫn ý thức được hành động đó, tức giận đến nghiến răng.
Bộ tưởng ai cũng muốn nhìn Dụ Linh chắc? Cũng chỉ là da trắng, môi đỏ, biểu cảm có hơi đáng thương thôi chứ gì. Đến mức vậy sao? Đám này nhìn cứ như mấy tên sắc quỷ ấy. Còn Ôn Đình nữa, từ bao giờ lại có thái độ tốt với tên này vậy?
Tịch Tẫn càng nghĩ càng thấy sai sai, buột miệng:
“Ai thèm nhìn cậu ta!”
Quý Nhất Ngang liếc sang, dùng ánh mắt như thể nói "Cậu bị gì vậy?" rồi hỏi:
“Cậu đang nói linh tinh gì đấy?”
Lúc này Tịch Tẫn mới nhận ra: Nếu hắn không tự nói, có khi chẳng ai để ý là hắn vừa nhìn lén Dụ Linh.
Tịch Tẫn vội lái sang chuyện khác:
“Mau mở livestream đi. Làm xong nhiệm vụ tôi còn tránh xa các người.”
Những người khác cũng có ý như vậy.
Cả năm người cùng lúc mở livestream.
Trong đó, Quý Nhất Ngang là người có lượng fan nhiều nhất: Gia thế tốt, ngoại hình đẹp, là ACE (thành viên chủ lực) trong nhóm – điển hình của kiểu công tử nhà giàu, nếu không hoạt động được nữa thì quay về thừa kế gia nghiệp cũng chẳng sao.
Tịch Tẫn cũng không kém, gia thế mạnh nhưng tính tình nóng nảy, bất cần, hay cãi trời cãi đất. Fan mỗi ngày đều tự giễu mình là “chịu ngược cũng cam tâm”, vì chỉ thích kiểu người như vậy.
Dụ Linh liếc trái liếc phải, phát hiện livestream của Ôn Đình và Mộ Niên đều rất hòa nhã.
Ôn Đình là người mang hình tượng hiền lành trong giới – không có gì bất ngờ. Nhưng không ngờ Mộ Niên – nhìn thì nhỏ con, mà lại có lượng fan trung thành nhiều như vậy.
【 Hệ thống 】: Cậu ta là người có khí chất “mặt lạnh nhưng thật thà”, tính cách hút fan, ngoại hình không kém, lại giữ nguyên tắc không yêu đương – bảo sao không ai mê chứ?
Dụ Linh hừ nhẹ trong lòng: “Ta không cần ai yêu thích, ta chỉ cần người ta sợ hãi và tôn sùng ta.”
Livestream của Dụ Linh cũng rất náo nhiệt – nhưng toàn là bình luận chửi rủa.
Nhìn kỹ thì phần lớn đã bị hệ thống lọc chữ bậy.
Sợ Dụ Linh buồn, hệ thống vội trấn an:
【 Hệ thống 】: Trước đó chúng ta chọn thiết lập nhân vật có chỉ số “vận xui”, nên tính cách hơi dở chút. Nhưng đừng buồn! Chỉ cần sau này cậu làm "thánh phụ" tốt, chắc chắn sẽ được yêu quý!
Dụ Linh: “Ta buồn cái gì? Nhiều người ghét ta thế này, ta vui gần chết. Bị ghét thì mới ra dáng vai phản diện!”
Cậu không rành mấy công nghệ của nhân loại, chỉ biết nghe hệ thống hướng dẫn, lơ ngơ nghịch điện thoại.
Cậu muốn chọn vài bình luận để trả lời dỗi lại, nhưng làn đạn chạy quá nhanh, nhìn không kịp. Thế là Dụ Linh dí sát mặt vào điện thoại ——
Màn hình lập tức bắt được cận cảnh gương mặt đẹp như mộng.
Hàng mi dài và rậm giống như đang quét qua tim người xem. Đôi mắt xanh lam trong suốt hơn cả nước biển.
Bình luận lập tức khựng lại vài giây.
—— Gì vậy, sao tự nhiên lại… đẹp thế?
—— Tỉnh lại đi! Dụ Linh vốn dĩ rất đẹp! Chẳng qua do bình thường cậu ta quá phế, nên ai cũng mắng, không để ý đến nhan sắc thôi.
—— Đẹp kiểu này… Tôi thấy hôm nay không thể giả vờ lướt qua nữa rồi. Cậu ta không nói gì thì đẹp như tiên luôn ấy.
—— Mọi người tỉnh táo chút đi! Chống lại việc Starry tái hợp! Mỗi người đều đáng giá phát triển riêng! Phản đối buộc chung tiêu tốn tài nguyên!!
—— Bình hoa thì cút khỏi showbiz đi!
Dụ Linh lúc này mới đọc thấy mấy lời chửi, bĩu môi, biểu cảm khó chịu lập tức hiện rõ trên màn hình.
Tốc độ chửi bới trên làn đạn cũng chậm lại thấy rõ.
—— Tôi có lỗi… Cố gắng lắm nhưng không thể chống lại vẻ đẹp này. Trước giờ chưa ai nói khi cậu ta đặc tả nét mặt thì đẹp đến mức này…
“Các người đang nói mấy cái quỷ gì vậy? Dù mấy người kia có rời giới showbiz thì tôi cũng sẽ không lui đâu. Đừng có mơ.” – Dụ Linh mạnh mẽ đáp trả, nhưng lại phát hiện… số bình luận chửi tăng lên gấp đôi.
—— Vẫn là phong cách quen thuộc, mùi vị quen thuộc. Nhưng nghĩ lại thì fan Dụ Linh cũng hạnh phúc đấy chứ. Thần tượng chẳng bao giờ lên đỉnh, nên khỏi lo thất vọng.
Sắc mặt Dụ Linh lập tức sụp xuống: “Fan như các người thì có gì tốt? Ví dụ như…”
【 Hệ thống 】: Ký chủ, dừng! Đừng nói lung tung nữa!!
Ngay lúc ấy, tín hiệu mạng bỗng trở nên chập chờn, lời nói của Dụ Linh bị gián đoạn.
Quý Nhất Ngang: “Chuyện gì vậy? Tự nhiên mất mạng.”
Tịch Tẫn: “Tôi cũng bị. Tín hiệu kiểu gì thế? Đảo hoang thế này mà còn livestream nổi à?”
Mộ Niên: “Ôn Đình anh thì sao? Tôi cũng rớt mạng…”
Ôn Đình cười khổ: “Tôi cũng vậy.”
Cuối cùng, chỉ còn mỗi Dụ Linh là vẫn đang phát sóng.
Ôn Đình: “Vậy phiền Dụ Linh tiếp tục mở livestream, chúng ta mau chia phòng đi.”
Dụ Linh không vui. Livestream của cậu bỗng nhiên kéo theo cả fan của bốn người kia – mà đám này mở miệng toàn “ca ca ca ca” gọi um trời.
Cậu lập tức ra tay cấm bình luận:
“Ở đây không được nhắc đến ai khác ngoài tôi. Thấy một cái là tôi block một cái.”
Fan nào ngờ cậu dám thật sự block?
Dám đắc tội fan, cậu không muốn sống nữa chắc?
Nhưng không, fan lại không thể không cúi đầu chịu đựng. Mấy người kia không ai chịu mở lại livestream, muốn xem chỉ có thể vào kênh của Dụ Linh mà… nhịn.
Thấy màn hình tràn ngập tên mình, tâm trạng Dụ Linh sung sướng hẳn.
Cậu ngẩng đầu, rất tùy ý mà lia nhanh ống kính.
Hệ thống nhắc nhở cậu lia qua mặt mấy thành viên còn lại, xem như “giới thiệu đội hình” cũng được.
“Phân phòng? Gì mà phân phòng?” Dụ Linh sực nhớ ra, “Tôi nói rõ từ đầu rồi là tôi muốn căn số ba mà?”
Hai căn còn lại nhìn thôi cũng thấy tệ, cậu đâu thèm ở?
Tịch Tẫn: “Ai cũng muốn ở căn số ba. Hoặc rút thăm, hoặc đấu tay đôi, cậu nói chiếm là chiếm được thì chương trình còn gì hấp dẫn?”
Dụ Linh trừng mắt nhìn hắn, vừa định lên tiếng cãi lại…
Bỗng nhiên một luồng tê rần chạy dọc sống lưng như bị điện giật nhẹ.
Dụ Linh không kịp phản ứng, khẽ rên một tiếng.
Tiếng thở dốc vang lên rất rõ trong livestream.