Khi quay trở lại, bọn họ vô tình phát hiện một lối đi khác để về.
Dụ Linh thở phào nhẹ nhõm. Nếu có thể nói ra, thì hắn thật sự không muốn nhìn thấy cây cầu gãy đó thêm lần nào nữa.
“Nhưng mà, sao cậu lại ‘tình cờ’ phát hiện lối đi mới thế?” Dụ Linh nghi ngờ hỏi, “Đừng nói là cậu đã biết từ đầu, cố tình dẫn tôi đi vòng qua cây cầu hả?”
Quý Nhất Ngang vẫn như cái bóng dính chặt lấy cậu, giọng điệu ôn tồn đến mức kỳ lạ: “Không phải đâu, tôi mới vừa phát hiện thôi. Có thể là vì cậu ở cạnh tôi nên tôi mới thấy được.”
Dụ Linh hơi hơi kiêu ngạo: “Thế thì cũng đúng.”
Hắn tin Quý Nhất Ngang nói thật. Đi theo đại phản diện nhiều rồi, xem ra đầu óc Quý Nhất Ngang cũng bắt đầu thông minh hơn chút đấy.
Lúc Quý Nhất Ngang và Dụ Linh mang vật tư quay lại, ba người còn lại đã chờ sốt ruột. Tịch Tẫn lập tức bật dậy khỏi ghế: “Dụ Linh! Cuối cùng cũng về rồi hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play