Tịch Tẫn còn chưa kịp nói hết câu, Dụ Linh đã quay đầu bỏ đi.
Cậu ngẩng đầu đầy kiêu ngạo! Đúng kiểu khiêu khích công khai!
Tịch Tẫn nghĩ, chẳng lẽ hắn ngầu lắm sao? Khiêng được cả cái rương vật tư to tổ bố kia mà còn bế được mình?
Tức chết người ta rồi!
“Này! Cậu chạy cái gì vậy?!” Tịch Tẫn ở phía sau đuổi theo.
Dụ Linh ôm điện thoại, nhưng dù vậy vẫn không chạy nhanh hơn được Tịch Tẫn đang khiêng cả rương vật tư.
“Cậu chạy cái gì chứ?” Tịch Tẫn thở hơi gấp, “Không phải muốn quay tôi à? Cậu đi trước thế kia thì quay được cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play